Với vị thủ lĩnh đột nhiên phải chạy trốn, bộ lạc những Người
Tường Da Thuộc mới thành lập của Thiết Mộc Chân phải đối mặt
với hiểm họa lớn đầu tiên. Liệu họ có trụ được không? Liệu những
người dân từ nhiều bộ lạc và gia đình khác nhau có kiên trung tin
vào Thiết Mộc Chân, dù ông đang trốn ở đâu đi nữa? Hay họ sẽ bỏ
chạy về quê hương cũ, hoặc vội vàng sắp xếp tìm sự bảo hộ của
Vương Hãn hay Trát Mộc Hợp? Các sự kiện tới đây trở thành huyền
thoại với người Mông Cổ như là bài thử và thắng lợi vĩ đại nhất cuộc
đời Thiết Mộc Chân.
Thiết Mộc Chân đặt chân tới bờ hồ Baljuna bùn lầy xa xôi sau
nhiều ngày chạy trốn, trong tình trạng kiệt sức và không còn lương
thực dự trữ. Ông nhìn quanh để xem có bao nhiêu người còn sống
sót sau khi tháo chạy. Ông chỉ đếm được mười chín người, và giờ
họ có nguy cơ chết đói ở nơi hẻo lánh này. Khi cả đoàn nghỉ lấy sức
bên hồ Baljuna và quyết định sẽ làm gì kế tiếp, một con ngựa hoang
đột nhiên xuất hiện ở phía bắc, và Cáp Tát Nhi, em trai của Thiết
Mộc Chân, lên đường đuổi theo nó. Cậu giết con ngựa, và mọi
người nhanh chóng lột da nó. Không có lửa để nướng thịt hay nồi để
luộc, họ trông cậy vào kỹ thuật nấu ăn cổ xưa. Sau khi lột da, họ cắt
thịt thành nhiều phần và bỏ vào một cái bao lớn làm từ da ngựa
cùng với chút nước. Họ thu thập phân khô để đốt lửa, nhưng họ
không thể đặt trực tiếp cái nồi da lên trên lửa. Thay vào đó, họ nung
đá tới khi nóng, rồi thả đá nóng vào hỗn hợp thịt và nước. Đá làm
nóng nước, nhưng nước đảm bảo đá không làm cháy bao. Vài tiếng
sau, nhóm người chết đói thỏa thuê ăn thịt ngựa luộc.