THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 537

Hứa Tiếu Thiên

Thanh Cung Mười Ba Triều

Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương

Hồi 70

ANH HÙNG KHÓ LỌT CỬA GIAI NHÂN

Suốt dọc đường dài hàng vạn dặm, Phúc Khang An biết rõ đó là "trái cấm"
của thiên tử cho nên sợ một phép, chẳng dám mảy may "tơ hào". Nhưng
Hương phi thì lại thường cho mời An tới quán khách trò chuyện. Thật
quyến rũ khi nàng mỉm cười, để lộ đôi hàm răng trắng đều đặn giữa cặp
môi tươi thắm. Những lời cười nói suốt ngày, vui như chim sơn ca hót sáng,
mừng như chim én buổi đầu xuân.
Người ta tưởng như nàng đã quên đi hết nỗi thù nhà hận nước. Phúc Khang
An vốn là một tay thiếu niên hữu hạng, có thể nói phong lưu bậc nhất, thế
mà thấy Hương phi cũng phải cúi đầu nín thở, song cũng chỉ đành "kính nhi
viễn chi" mà thôi.
Tiếng kèn chiến thắng tưởng đã vẳng tới nơi chốn kinh thành. Càn Long
hoàng đế có hai điều lưu tâm bậc nhất: một là Phúc Khang An, hai là
Hương phi. Nay cả hai đều đã trước mặt cả, bảo sao hoàng đế chẳng mừng!
Ngài truyền bảo nội giám đưa Hương phi vào tạm trong Tây nội, rồi truyền
lệnh cho Đốc sư Phúc Khang An vào triều bái trước Ngự điện và tâu trình
mọi việc về chiến trận Tân Cương. Càn Long hoàng đế thấy một vị tướng
quân còn nhỏ tuổi mà lập được công lớn như vậy, lòng thấy rất vui. Ngài
vốn biết Phúc Khang An là con riêng của mình nên sủng ái hết sức đặc biệt.
Ngài chỉ giận rằng vì lễ tiết quân thần trở ngại mà không thể ôm lấy An vào
lòng, đành chỉ dùng lời lẽ mà tán dương tài năng, công lao của An, như tán
dương cho chính mình. Sau đó đến việc An đem dâng bọn chiến phạm lên
ngài ngự xét.
Lúc đó, vua tôi Hồi bộ cùng với quyến thuộc đều bị Phúc Khang An áp giải
về Bắc Kinh. An đưa tất cả vào trước điện.
Kẻ nào kẻ nấy đều khúm núm sợ hãi, bò rạp xuống đất, chẳng dám cất đầu
lên. Càn Long hoàng đế duyệt xét danh sách chiến phạm, thấy đầu sổ là vợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.