Hứa Tiếu Thiên
Thanh Cung Mười Ba Triều
Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương
Hồi 76
MỘT DIỄN SỬ TÂM KỲ ĐỘC ĐÁO
Ở là tuổi dậy thì, tình trai gái chính lúc này phát triển mạnh nhất. Suốt ngày
thái tử nô đùa cười cợt với bọn cung nữ phi tần, chẳng kiêng cữ điều gì.
Bọn chúng lại biết thái tử là con cưng của hoàng hậu thì đố kẻ nào dám
không ưng thuận. Hơn nữa thái tử lại đẹp trai, cho nên cô nào cô ấy đều
thích được cùng chàng đùa giỡn. Trong bọn, đặc biệt có nàng phi Mã Giai
cậy mình xinh đẹp, tính tình đâm lạnh nhạt, kiêu kỳ, nhất định không thèm
chơi đùa với thái tử.
Song oái oăm là thái tử lại thích nàng nhất. Thừa lúc nàng không đề phòng
chàng thường ôm bừa lấy, nào hôn hít, nào vuốt ve khiến nàng bực mình
lắm lắm. Trò chơi điên rồ này đã diễn đi diễn lại chẳng biết bao lần. Một
hôm Mã Giai rảnh việc ngồi buồn ở cung, thấy mái tóc mây của mình
không được óng chuốt, bèn gọi bọn cung nữ giúp nàng xổ ra để búi lại.
Giữa lúc đang chải tóc thì Bảo Thân vương lẻn vào. Bọn cung nữ chợt thấy
định hô to lên nhưng chàng đã đứng ngay sau lưng Mã Giai và ra hiệu bảo
bọn cung nữ không được lên tiếng. Vương rón rén bước gần lại thêm nữa,
rồi giơ hai bàn tay bịt lấy đôi mắt nàng. Mã Giai chẳng ngờ có người bịt
mắt mình, vội lên tiếng hỏi ai. Vương nhịn không được, phá lên cười sằng
sặc. Bọn cung nữ cũng cười ầm lên. Mã Giai cho rằng có đứa nghịch đùa
nàng, nên sẵn cái lược ngà trong tay, ngoắc ra sau đánh mạnh. Cả bọn chỉ
nghe tiếng kêu "ôi chao," một tiếng. Thì ra cái lược ngà nọ đã đánh trúng
giữa đôi chân mày thái tử, máu chảy ra có dòng. Bảo Thân vương đau quá
vội buông tay ra, quay mình chạy khỏi cung.
Mã Giai biết mình đánh lầm phải thái tử, trong lòng vừa sợ hãi vừa mắc cỡ,
bỗng oà lên khóc một hồi. Bà không ngờ rằng mai chính là ngày đại hoạ tới
với bà.
Thật không may cho Mã Giai, ngày hôm sau là ngày mồng một đầu tháng.