THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 662

Hứa Tiếu Thiên

Thanh Cung Mười Ba Triều

Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương

Hồi 88

SỐNG CHẾT ĐỀU BỞI SỐ

Qua hôm sau, bà Tôn quả nhiên thấy bà Hồ cho mụ mối tới nhà. Lúc trước,
Hàm Phương tiểu thư thấy nhà họ Cố đến cầu hôn, cứ tưởng rằng chàng họ
Cố bất quá chỉ là anh chàng khố đũi áo nâu, quê mùa dốt nát nên mới cự
tuyệt.
Nhưng lần này nàng thấy chàng rõ là một vị công tử đàng hoàng, hơn thế
nữa còn đẹp trai, đa tình, thì hỏi sao nàng không ưng thuận. Một điều nữa
khiến nàng coi như là đã có duyên tiền định, khi nhớ lại lúc hai người ôm
cứng nhau ở dưới sông, da thịt đã gắn sát vào nhau hồi lâu rồi.
Trong tâm khảm, nàng đinh ninh rằng kiếp này duyên này coi như đã giao
phó cho chàng. Nàng đem chuyện này hỏi nhỏ cô em thì cô em Thục
Phương cũng bằng lòng cùng nàng lấy chàng họ Cố.
Thế là hai chị em nguyện ý cùng lấy một chồng. Hàm Phương bèn đem ý
đó của mình và em thì thầm với mẹ. Thấy con đã bằng lòng, bà Tôn bèn
cho mụ mối về báo cho bà Hồ biết.
Bà Hồ thấy bà Tôn đã bằng lòng hứa gả mà lại gả cả hai cô, vẻ mừng hiện
ra nét mặt. Chàng Cố Thiếu Xuân lúc này có lẽ là người sung sướng hơn ai
hết. Bởi thế bệnh chàng tự nhiên biến khỏi như có phép lạ. Bà Hồ thấy con
đã khỏe mạnh như thường bèn chọn ngày định việc cấu hôn cho con.
Không ngờ ông tạo trớ trêu, mấy khi chuyện vui được trọn vẹn đâu. Một
ngày trước hôm định việc cầu hôn, Cố Thiếu Xuân bỗng nhận được một
phong thư của cha gởi từ kinh thành về nói ông đã định việc hôn nhân cho
chàng tại Bắc Kinh rồi.
Ông thân bên nhà gái cũng làm quan ở kinh và đôi bên đã ước hẹn hôn lễ sẽ
cử hành nội trong năm.
Cố Thiếu Xuân được tin này chẳng khác nào gáo nước lạnh dội lên đầu,
miệng há hốc mà chẳng nói được lời nào. Chàng chỉ còn biết khóc suốt cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.