THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 826

Hứa Tiếu Thiên

Thanh Cung Mười Ba Triều

Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương

Hồi 114

VUA GIẢI TRÍ

Một hôm, Hàm Phong hoàng đế cưỡi ngựa chạy qua trước cửa một ngôi
nhà, thấy có nhiều chàng trai trẻ đi đi lại lại trước căn nhà đó, miệng ca
những bản tình ca của đôi trai gai yêu nhau: Ngài nhìn kỹ lại, thì ra ở đầu
tường có bốn cô nàng, cô nào cô nấy xinh đẹp như đoá phù dung đượm giọt
sương mai, thân hình lả lướt, óng chuốt như cành tơ liễu rũ bên hồ. Trong
số bốn cô có một cô nhỏ nhất, tuổi chừng mười lăm mười sáu, sắc nước
hương trời, xinh hơn mấy cô kia gấp bội.
Nàng liếc cặp mắt thu ba hết bên này qua bên kia, y như những cái câu móc
hồn người. Đôi chân của nàng thật tuyệt! Chúng nhỏ nhắn xinh xinh, vừa
nhọn, vừa thon, lại đi một đôi hài bằng vải đoạn hồng có thêu hoa, đặt trên
mặt đất chỉ dài có hai tấc. Hàm Phong hoàng đế ngắm nghía một lúc, bật ra
tiếng khen:
- Trời! Đẹp thật!
Trước mắt bốn cô gái xinh đẹp nọ, còn có một bà sồn sồn, vừa mắng tụi
thanh niên nọ vừa đuổi chúng đi song đồng thời lại làm điệu hết sức tình tứ
với bọn chúng: điệu đến nỗi hoàng đế cũng phải ngây người ra nhìn. Hàm
Phong cưỡi ngựa chạy đi chạy lại qua cửa nhà này đến ba lần. Bọn gia đình
nọ năm người biết ý mắc cỡ đóng cửa đánh ầm một tiếng bỏ vào trong hết.
Hàm Phong hôm đó vào cung mơ tưởng tới người đẹp suốt đêm không ngủ
được. Tuy cưỡi ngựa qua lại đến mấy lần nhưng ngài chẳng dám tới gặp
mấy cô gái để trò chuyện. Ngài dặn Thôi tổng quản đi dò la xem sao. Thôi
tổng quản đi luôn một hơi ba ngày liền mới quay về cung, trông mặt tươi
tỉnh lắm.
Gặp hoàng đế, Thôi liền tâu:
- Bệ hạ có biết ngoài cửa Tuyên Võ có một mỹ nhân tên gọi cô Lan Nhi
chân nhỏ đó không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.