Hứa Tiếu Thiên
Thanh Cung Mười Ba Triều
Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương
Hồi 168
QUỶ HIỆN TRONG CUNG CẤM
Lại nói tên đại hán mình trần trùng trục, mặt vẽ đầy hoa hoét, hai tay giơ
cao, múa may quay tít, xông thẳng đến trước mặt Tây thái hậu. Đám thị vệ
đi bên lập tức đuổi bắt lấy, chém phắt một đao chết tốt.
Chuyện kỳ khôi này xảy ra, bọn đại thần đi theo hộ giá sợ rằng có thích
khách âm mưu hành thích, tức tốc điều tra ngay lý lịch tên đại hán. Bọn
quan lại địa phương sau một hồi chạy đôn chạy đáo quay về báo cáo cho
biết tên đại hán nọ chỉ là một thằng điên ở vùng này chứ chẳng phải của
đảng phái nào.
Xe loan đi ngang chỗ nào cũng vậy, đám phụ nữ dân gian đua nhau ra ngắm
thánh dung, đều quỳ xuống hai bên đường để đón giá. Trong cái đám, đàn
bà thôn dã ấy, Tây thái hậu nhìn thấy một người mặc áo vá quỳ đó, có vẻ
hết sức cung kính, biết đó phải là một mệnh phụ, liền cấp cho một cái ngân
bài gọi là ân thưởng.
Đoàn xa giá hồi loan cứ trật tự như thế mà đi về ngã Đông Quan. Khắp dọc
đường, chỗ nào cung thấy có từng nhóm quan lại quỳ dài để đón rước thánh
giá. Lính đi theo, để hộ giá, ngoài toán của Mã Ngọc Côn hơn năm trăm
người có từ trước ra, lúc này còn có các toán của Lộc Truyền Lâm, của
Tống Khánh Hoà.
Khi đi qua Thái Nguyên, Quang Tự hoàng đế sai người ban phát cho những
đền miếu địa phương nơi đóng quân, mỗi nơi một tấm biển. Lúc đó, Nam
thư phòng cung phụng chỉ có một mình Lục Nhuận Tường. Ấy thế mà chỉ
trong một buổi, hơn bảy chục nơi đền miếu đều có đầy đủ biển treo. Quang
Tự hoàng đế khen Tường mấy câu, còn cho thêm một trăm tấm vải để gọi
là ân thưởng.
Trong lúc Tây thái hậu còn ở Tây An, có một đứa con trai của tên hầu cận
Vinh Tân, thường hay lui tới chỗ thái hậu, rất được bà yêu mến. Vinh Tân