THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 107

"Trông lão ta mặt cứ đăm đăm, không biết là đang nghĩ cái gì. Mẹ hỏi

cũng không trả lời rành mạch gì cả. Nói tóm lại trông không có một điểm
tốt nào. Rút cục mẹ cũng hiểu được, có một người cha như thế thì khó mà
được giáo dục tử tế." Câu nói cay nghiệt cuối cùng đó là dành cho Hanae.
Bà còn nói thêm, "Có một ông già như thế trong nhà thì chắc mẹ càng
không đến thăm nhà Fumiya được", lời nói mang ý bất lực.

Nhưng những bất mãn đó của bà Taeko phần nào được giải quyết.

Fumiya cuối cùng cũng không đón ba vợ về ở cùng. Anh có mời ông ta lên
Tokyo, nhưng thuê cho ông ta một căn hộ sống riêng ở ngoài. Yumi vốn
cũng không biết rõ, nhưng có vẻ bản thân Hanae cũng không muốn sống
chung cùng ba mình.

"Con bé Hanae hình như vốn ghét ba nó." Bà Taeko kể lại qua điện

thoại, trong giọng nói lộ rõ vẻ sung sướng.

Yumi chưa từng gặp Machimura Sakuzou. Cô cũng không biết anh trai

Fumiya của mình chu cấp cho ông ta ở mức độ nào. Dù sao cũng là chuyện
nhà người ta. Yumi có cuộc sống riêng của cô, sau khi tốt nghiệp đại học,
cô vào làm cho một công ty ô tô lớn, chuyên giải quyết các vấn đề liên
quan đến bằng sáng chế độc quyền của công ty tại Trụ sở chính Tokyo.
Công việc của cô rất bận, đến mức cô không có thời gian tìm người yêu.
Dù sao thì anh trai mình cũng đã chấp nhận, vậy là ổn rồi.

Nhưng vụ án mạng xảy ra một tháng trước khiến cô bàng hoàng. Cô

không muốn tin chuyện đã xảy ra. Vẫn là bà Taeko nói cho cô biết qua điện
thoại, cô nghe rõ tiếng khóc của mẹ mình ở đầu dây.

Machimura Sakuzou đã giết người.

"Là thật đó con ạ. Lúc nãy, Fumiya gọi điện cho mẹ, nó nói là ba vợ

nó đã đến đồn cảnh sát tự thú. Nó không biết sau này chuyện sẽ ra sao,
trước hết cứ báo cho mẹ biết một tiếng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.