THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 139

"Tôi và ông nhà quyết định tham gia vào phiên tòa, ngoài những lý do

tiên sinh Yamabe nói, còn một lý do khác nữa."

"Lý do gì vậy ạ?"

"Chuyện này..." Bà Satoe thận trọng nói, "Chúng tôi mong hung thủ

phải chịu án tử hình."

Sự bàng hoàng khiến anh trong một khoảnh khắc không biết nên nói gì

cho phải, anh vẫn đối diện với gương mặt đầy nếp nhăn của bà.

Người phụ nữ luống tuổi bật cười.

"Anh cũng nghĩ chúng tôi làm chuyện vô ích phải không. Nhưng... dù

thế nào đi nữa tôi và ông ấy cũng muốn nhìn thấy một án tử. Khi phía kiểm
sát và tiên sinh Yamabe giải thích về cơ chế người bị hại tham gia vào xét
xử, tôi đã nhận ra một điều vô cùng quan trọng. Không chỉ kiểm sát viên
mà chính thân nhân là tôi và ông ấy cũng có thể yêu cầu án tử hình. Với
tình hình này, có lẽ phía kiểm sát sẽ chỉ đề nghị mức án tù vô thời hạn.
Nhưng cái chúng tôi muốn là án tử hình, phải không tiên sinh Yamabe. Nếu
như tôi và ông nhà tôi đứng ra yêu cầu án tử, thì người đại diện cho chúng
tôi là tiên sinh Yamabe cũng đồng ý giúp đỡ."

Yamabe gật đầu, "Đúng thế."

"Tôi muốn được nghe thấy trên tòa," bà Satoe nhìn Nakahara, "từng

chữ yêu cầu án tử đối với bị cáo. Cho dù mong muốn đó không thành hiện
thực đi chăng nữa, tôi vẫn muốn hai chữ tử hình vang lên trong không gian
tòa án. Chính anh cũng hiểu cảm giác này mà."

Đôi mắt người đàn bà luống tuổi bắt đầu đỏ lên gay gắt. Hình ảnh ấy

khiến cái gì đó bất ngờ trào lên trong lồng ngực Nakahara. Tử hình - đó
cũng chính là hai từ mà anh cùng Sayoko từng đấu tranh giành lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.