THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 151

Nhưng Sayoko không phải anh. Cô muốn biết đối với chính cô phiên

tòa đó có ý nghĩa gì, nên cô cũng muốn biết suy nghĩ của luật sư biện hộ
cho bị cáo. Nếu chỉ nhìn sự việc từ một phía, sẽ không thể hiểu rõ chân
tướng của nó. Một nguyên tắc đơn giản như vậy mà mình lại quên mất,
Nakahara tự cảm thấy hổ thẹn với bản thân.

Anh nghĩ muốn đi theo con đường mà Sayoko đã đi qua. Biết đâu

trong lúc tìm hiểu xem cô ấy nghĩ gì, đã tìm ra điều gì, bản thân anh cũng
sẽ tìm được hướng đi cho riêng mình.

Nakahara thử nghĩ rút cục Sayoko đã liên lạc với luật sư Hirai bằng

cách nào, và anh nhớ ra luật sư Yamabe. Anh thử liên lạc với Yamabe, quả
nhiên đúng như suy đoán. Chính luật sư Yamabe đã giới thiệu luật sư Hirai
với Sayoko khi cô tìm đến anh ta.

"Liệu anh có thể giới thiệu tôi và anh luật sư đó không," khi Nakahara

mở lời nhờ vả, Yamabe vui vẻ nói:

"Tôi cũng đã nghĩ anh Nakahara sẽ muốn gặp luật sư kia sau khi đọc

tập bản thảo của chị Sayoko. Tôi hiểu rồi, tôi sẽ thử liên lạc với anh ta xem
sao."

Không lâu sau đó Yamabe đã liên lạc lại, nói rằng chính luật sư Hirai

cũng muốn được gặp anh. Vì thế, hôm nay Nakahara tìm đến văn phòng
luật sư của Hirai.

Một tiếng gõ cửa vang lên, sau tiếng đáp "Mời vào" thì cửa được mở

ra, Hirai mặc một bộ vest màu xám tro bước vào. Mái tóc chẻ ngôi giữa vẫn
giống như ngày đó, nhưng số sợi bạc đã nhiều hơn. Ánh mắt luôn liếc sang
một bên vẫn không hề thay đổi.

"Xin lỗi đã để anh chờ lâu," Hirai vừa nói vừa ngồi xuống ghế đối

diện. "Cũng quá lâu rồi nhỉ," anh ta mở lời bằng câu chào vô thưởng vô
phạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.