THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 16

đứa bé trai, nói: "Đây có phải là..."

"Vâng, chúng tôi đã mang bé đến đây."

"Xin hỏi tên bé là gì vậy?"

"Tên bé là Oru."

"Gia đình có thể cho phép tôi chào bé Oru một câu được không?"

"Vâng, mời anh."

Nakahara đưa tay đón lấy chiếc hộp rồi đặt nó lên bệ đỡ ở bên cạnh.

Sau khi chắp tay vái một lần, anh từ từ mở nắp hộp ra.

Nằm ngang trong hộp là một chú mèo màu xám tro, mắt đã nhắm lại,

xung quanh có đặt các gói giữ lạnh. Bốn chân của chú mèo vẫn giữ ở trạng
thái duỗi thẳng.

"Nhìn nét mặt bé dường như rất yên ổn." Nakahara nói. "Có lẽ bé đã

không phải chịu đau đớn gì."

Satou lắc đầu, khẽ thở dài.

"Sau khi chúng tôi trở về từ chuyến đi, dù gọi thế nào bé cũng không

ra. Bình thường bé sẽ tập tễnh bước ra ngay. Thấy lạ, chúng tôi liền bảo
nhau đi tìm bé, chẳng ngờ bé đã lạnh ngắt nằm trong tủ quần áo từ lúc nào.
Lúc đó mắt bé vẫn mở trừng trừng, tôi đã phải vuốt mắt cho bé nhiều lần để
hai mắt nhắm lại."

Nakahara gật gù, thầm tự nhủ đây cũng là tình huống thường xảy ra.

"Anh vừa nói bé bước đi tập tễnh, phải chăng là có bệnh gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.