THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 180

"Ừ được," Hanae đáp. "Thích quá," nói xong bé Sho chạy sang phòng

khách. Nhìn bóng đứa con mình ngồi yên trong phòng khách xong, Hanae
quay sang nhìn chồng.

"Xin lỗi em," Fumiya nói.

Hanae lắc lắc đầu, "Mẹ nói cũng đúng mà anh."

Fumiya nhíu mày, "Anh không nghĩ mẹ lại còn đi thuê thám tử điều

tra."

"Sớm muộn thì chuyện cũng lộ ra thôi. Cho dù không có chuyện của

ba em đi chăng nữa, trước sau gì mẹ cũng biết."

"Chuyện nhà người khác xía mũi vào làm gì không biết."

"Sao thế được. Đây có phải chuyện nhà người khác đâu. Cháu nội

không phải con đẻ của con trai, ông thông gia thì là kẻ giết người, mẹ muốn
anh ly hôn với em cũng là lẽ thường thôi."

Anh đưa tay gãi gãi đầu, tỏ ra chán chường.

"Anh này," Hanae nhỏ tiếng gọi, "Không ly hôn cũng không sao chứ?"

Bàn tay đang gãi đầu dừng lại, nhíu mày, "Em nói gì thế hả?"

"Em nghĩ hay tốt nhất là em mang theo Sho đi chỗ khác..."

Fumiya xua xua tay trước mặt, "Em đừng nói chuyện linh tinh gì ở

đây."

"Nhưng..."

"Không nói nhiều nữa. Em đã hứa với anh sẽ không nhắc lại chuyện

này rồi mà." Nói xong, Fumiya quay bước, mở cửa ra khỏi phòng bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.