THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 181

Tiếng bước chân anh bước trên hành lang đi lên cầu thang vọng lại.

Hanae nhìn sang phòng khách, bé Sho vẫn đang ngồi xem ti vi.

Trên mặt bàn tiếp khách vẫn còn vương vãi mảnh vụn của tập tài liệu

bị xé. Cô lại gần rồi bắt đầu thu dọn. Tập giấy chỉ bị xé đôi, nên cô vẫn có
thể đọc được nội dung của nó. Tim cô thắt lại khi nhìn thấy cái tên Tabata
trên giấy. Một lần nữa, ký ức xa xưa nhưng để lại trong thâm tâm vết cắt
không liền ấy lại gợi lên.

Hanae ngồi xuống, đọc lại tập tài liệu từ đầu. Trên đó ghi lại những sự

thật chính xác, khiến cô cảm giác cô đang đọc câu chuyện của một ai đó,
hoặc cũng có thể cô không muốn thừa nhận, trên đó chính là câu chuyện
cuộc đời mình.

Khi biết nơi mình làm việc là ở tỉnh Kanagawa, cô đã liên tưởng đến

thành phố tinh tế như Yokohama, nhưng nơi cô đến lại là một khu công
nghiệp lố nhố các nhà máy lớn nhỏ. Khu ký túc xá nằm cách nhà máy hơn
hai mươi phút đi bộ, từng căn phòng nhỏ nằm nối tiếp nhau dọc dãy hành
lang hẹp sâu hun hút. Ký túc xá có nhà vệ sinh và bồn rửa dùng chung,
nhưng cô vẫn sung sướng vì cuối cùng cũng được sống một mình.

Quả nhiên, công việc của cô không hề thú vị. Bộ phận cô được phân

về là bộ phận cuốn dây diện trong lõi mô tơ loại nhỏ, công việc ban đầu của
cô chỉ là thao tác kiểm tra xem phần dây cuốn có bị sai lệch gì không. Công
việc đòi hỏi tập trung cao, lại hại mắt. Sau này hỏi ra mới biết, công việc
này thường được giao cho nữ công nhân trẻ. Trưởng nhóm giải thích với cô
rằng, "Mấy bà già mắt mũi kèm nhèm, lại không kiên nhẫn hay làm ẩu, thì
công cốc".

Khoảng thời gian sống và làm việc với bạn bè cùng ký túc và cùng

phân xưởng rất vui vẻ. Hanae vốn không tự tin về ngoại hình, từ trước đến
nay không hề có người yêu, nhưng qua những lần tham dự tiệc gặp gỡ với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.