THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 186

"Nhiều người. Dù sao cúi đầu nhờ vả người khác cũng là nghề của anh

rồi."

Hanae vẫn không biết gì về công việc của Tabata. Vậy nhưng mới chỉ

nghĩ đến việc anh ta phải cúi đầu nhờ vả người khác, tim cô như thắt lại.
Nếu là chuyện cô có thể giúp được, cô muốn giúp anh ta. Cô đã đi làm 10
năm, dù lương bổng bèo bọt nhưng bản thân không tiêu hoang, nên cô cũng
có một khoản tiết kiệm kha khá.

Cô vẫn đồng ý đưa tiền cho Tabata đầu tư dù không hề thoải mái.

Tabata ngược lại rất vui mừng. Với khoản tiền này, anh ta có thể ngẩng cao
đầu ở công ty. Nét mặt hạnh phúc của anh ta khiến Hanae vui lây.

"Nhưng chuyện này em đừng cho ai biết nhé, đây là thông tin tuyệt

mật." Tabata nói thêm vào.

Chuyện không dừng lại ở đó. Một khoảng thời gian sau, anh ta lại nói

mình cần tiền.

"Quả nhiên vẫn không đủ. Chỉ một triệu yên nữa thôi, em giúp anh

được không?"

Hiếm có khi nào Hanae bối rối như vậy, nói là chỉ một triệu yên nhưng

với cô đó là một khoản tiền lớn.

"Khi nào thì anh trả tiền cho em?" Cô hỏi thẳng.

"Phải sau khi thương vụ này bắt đầu hoạt động và có lời..." Tabata

nghiêng nghiêng đầu đáp. "Nếu em muốn anh trả em sớm, anh đành lấy
tiền túi của anh ra trả em dần vậy."

"Em không đòi anh trả em sớm như thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.