THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 227

"Quả nhiên là trường ưu tú. Thế cấp hai thì sao?"

Nishina nhíu mày, tỏ vẻ nghi ngờ, "Có lẽ anh không biết đâu."

"Anh cứ cho tôi biết được không? Tôi sẽ hỏi thử bạn tôi."

Sau một thoáng ngập ngừng, Nishina đáp, "Là trường trung học cơ sở

Fujinomiya số 5." Giọng anh ta chìm hẳn xuống.

"Là trường công nhỉ?"

"Vâng."

Nakahara ghi lại tên trường lên tờ giấy ăn, rồi gấp lại, cất nó và cây

bút bi vào túi áo ngực.

"Quê anh ở gần núi Phú Sĩ nhỉ. Thật đáng ghen tị. Anh có hay leo núi

Phú Sĩ không?"

"Không, tôi không..." Nishina làm vẻ mặt khó hiểu, rút cục người này

hỏi mình những chuyện đó làm gì.

"Nói núi Phú Sĩ mới nhớ, ở đó có cả biển rừng Aokigahara nữa. Anh

đã đến biển rừng bao giờ chưa?"

"Biển rừng ư?"

Trong một khoảnh khắc, ánh mắt Nishina như có sự xao động. Ánh

mắt anh ta trở nên mông lung trong một giây, sau đó lại hướng về phía
Nakahara.

"Hồi tiểu học, tôi từng đến đó trong một buổi dã ngoại cùng trường.

Nhưng cũng chỉ có lần đấy thôi. Có gì ở biển rừng à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.