THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 28

"Hay là đã có chuyện gì xảy ra," anh tự nhiên có dự cảm không lành.

Điện thoại vẫn không ngừng rung, Nakahara nhìn đối tác và đồng

nghiệp nữ nói một câu xin lỗi, rồi ngồi yên tại chỗ ấn nút nhận cuộc gọi.

Âm thanh vọng ra từ điện thoại dường như là tiếng con thú nào đó,

thậm chí lúc đầu anh còn không nhận ra đó là tiếng nói, nó như một thứ tạp
âm the thé rít lên, khiến anh vô thức đưa điện thoại ra xa tai. Nhưng ngay
sau đó, anh nhận ra âm thanh đấy chính là tiếng người khóc.

"Có chuyện gì thế?" Nakahara cất tiếng hỏi. Khoảnh khắc ấy, một trận

sóng lớn như trào dâng trong tâm trí anh.

Sayoko nói lẫn trong tiếng nấc nghẹn, tiếng được tiếng mất, câu chữ

cũng không trọn vẹn. Ngay khoảnh khắc đón nhận câu chuyện khủng khiếp
từ những câu từ rời rạc ấy, toàn thân Nakahara run lên. Đó là câu chuyện
anh không muốn biết, là câu chuyện không được phép xảy đến với anh.
Nakahara đứng chết lặng, tay vẫn nắm chặt lấy chiếc điện thoại, trong đầu
anh bây giờ là một khoảng trắng.

Manami chết rồi, con bé bị giết.

Im lặng. Đầu óc choáng váng. Đầu gối khuỵu xuống.

Ký ức sau đó của Nakahara cũng rất mơ hồ. Có lẽ đồng nghiệp đi cùng

anh đã giải thích với khách hàng thay anh, chỉ biết khi ý thức trở nên rõ
ràng, anh đã ở trước cửa nhà mình. Anh chỉ mơ hồ nhớ rằng mình đã khóc
liên tục trong taxi, đến mức khiến ông tài xế lo lắng, phải không ngừng an
ủi.

Xung quanh căn nhà đều bị niêm phong bằng dây chắn. Một người có

vẻ là thanh tra hình sự đến gần anh và yêu cầu xác minh nhân thân.
Nakahara trả lời xong, liền quay ra phía sau nói gì đó với cấp dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.