THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 30

Nakahara bắt đầu bị thẩm vấn, thanh tra cảnh sát có mặt trong phòng

hỏi đi hỏi lại lịch trình của anh từ buổi sáng cho đến khi nhận được điện
thoại của Sayoko.

"Khoan đã. Chuyện tôi đi đâu làm gì thì có liên quan gì chứ. Các anh

cho tôi gặp con gái tôi đi. Di thể con gái tôi bây giờ đang đặt ở đâu?"

Yêu cầu đó của anh hoàn toàn bị phớt lờ. Asamura lạnh lùng nhìn anh,

tiếp tục hỏi, "Anh nói anh ở văn phòng của khách hàng cho đến trước khi
nhận được điện thoại, lúc đó bên cạnh anh có người nào khác không?"

Ngay lúc đó Nakahara nhận ra rút cục cảnh sát đang hỏi anh về chứng

cứ ngoại phạm. "Các anh đùa tôi hả?" anh tức giận đập bàn. "Các anh đang
nghi ngờ tôi sao? Các anh nghi ngờ tôi đã giết Manami sao?"

Asamura chầm chậm lắc đầu phủ nhận.

"Chuyện đó anh không cần quan tâm. Anh chỉ cần trả lời câu hỏi của

chúng tôi là được."

"Các anh đang nói cái lý lẽ gì thế hả? Là con gái tôi bị giết hại đó!"

"Vậy nên nếu anh biết điều thì hợp tác với chúng tôi đi." Giọng nói

trầm thấp của Asamura vọng lên trong phòng. "Chúng tôi đang làm những
việc cần thiết."

Điên rồi, mọi thứ điên rồi... Tức giận, đau thương và nuối tiếc, hàng

loạt cảm xúc hỗn độn trào dâng trong tâm trí Nakahara. Tại sao, tại sao
người bị hại như mình lại phải chịu đựng những chuyện vô lý này?

"Các anh hãy cho tôi biết đã có chuyện gì xảy ra đi. Sự việc rút cục là

như thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.