THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 59

chẳng phải là người thân nạn nhân. Lần này chỉ là ngoại lệ vì sự thân tình
của thanh tra Sayama mà thôi.

"Tôi có thể sẽ lại đến văn phòng làm phiền anh về vụ việc lần này. Tôi

xin lỗi."

"Tôi hiểu rồi. Về phía tôi thì không có vấn đề gì cả."

"Tôi sẽ liên lạc trước khi đến. Xin lỗi vì làm phiền anh lúc đang nghỉ

ngơi."

Vậy, tôi cúp máy đây, nói rồi Sayama chấm dứt cuộc gọi.

Nakahara đặt chiếc điện thoại xuống, ngồi xuống ghế, hờ hững nhìn về

phía mông lung.

Hung thủ sát hại Sayoko đã bị bắt. Kỳ lạ là anh lại cảm thấy hụt hẫng.

Anh đã nghĩ có lẽ quá trình điều tra vụ án này sẽ phức tạp hơn nữa.

Nhưng hiện thực chính là như vậy. Con người ta bị giết dù chẳng có

ẩn tình gì phức tạp. Bản thân anh hiểu rõ điều này hơn ai hết.

Anh với tay lấy đôi đũa định ăn nốt bữa cơm rồi lại thôi. Thay vào đó,

anh đứng dậy, lấy từ trên giá sách bên cạnh một cuốn album ảnh. Mở ra,
tấm ảnh đập vào mắt anh là hình chụp ba người gia đình anh bên bãi biển.
Manami trong ảnh mặc áo bơi màu đỏ, hai bên hông ôm lấy phao bơi, đứng
hai bên cô bé là anh và Sayoko. Trên ảnh cả ba người bọn họ đều cười.
Ngày hôm đó trời thật đẹp, có biển xanh cát trắng.

Bức ảnh là quãng thời gian hạnh phúc nhất của gia đình họ. Không,

ngày ấy anh không hề nghĩ khoảnh khắc đó lại là thời điểm hạnh phúc nhất.
Anh đã tin tưởng hạnh phúc ấy là vĩnh viễn, thậm chí hi vọng cuộc đời sẽ
còn mang lại nhiều điều tuyệt vời nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.