THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 86

"Lý do thì cũng có..."

Anh kể lại đại khái chuyện thừa kế công ty của ông bác.

"Đó là một công việc khá ổn. Chỗ em làm cũng giống như nhà tang lễ

này thôi. Yên tĩnh, nhàn nhã làm những việc mình cần làm dưới bầu không
khí thanh tĩnh. Nhưng nơi đó khác với lễ tang của con người, vì không có
được mất hay ân oán. Chỉ có nỗi đau đơn thuần người chủ dành cho con thú
mình yêu thương. Hàng ngày chứng kiến những cảm xúc đó, em cũng thấy
tâm mình nhẹ nhõm."

Không ai lên tiếng sau lời kể của Nakahara. Họ đang nghĩ đến cái chết

của Manami, và sự ra đi đầy vô lý của Sayoko nữa.

Vậy gặp cậu sau nhé, nói vậy rồi họ rời đi. Nakahara nhìn theo bóng

lưng của họ, thầm nghĩ có lẽ đời này sẽ không còn có lần gặp lại.

Sau đó một lúc, bà Satoe bước vào.

"Anh Michimasa, mất công anh đến đây thế này..." bà đưa khăn tay

chấm nước mắt, cúi đầu nhiều lần.

"Lần này ba mẹ cũng mệt mỏi nhiều ạ."

Bà Satoe chậm rãi lắc đầu.

"Tôi vẫn chưa dám tin. Khi cảnh sát liên lạc đến, tôi còn nghĩ họ nói

về chuyện con bé Manami cơ, họ nói cái gì mà nghi ngờ vụ án mạng. Tôi
còn nghĩ bọn nó nói linh tinh, chuyện đã hơn 10 năm trước. Thế rồi càng
nghe càng thấy, là Sayoko bị giết..."

"Con hiểu. Con cũng vậy."

Bà ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt sưng đỏ nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.