THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 89

liệu viết bài đấy. Gần đây nó có kể cho tôi nó đang tìm hiểu về căn bệnh
nghiện ăn cắp vặt."

"Thế ạ, Sayoko ấy ạ...?"

Anh thốt lên ngạc nhiên, nhưng thâm tâm không thấy bất ngờ lắm.

Trước khi kết hôn, cô cũng thường đi du lịch một mình mỗi khi nghỉ phép,
hơn nữa lại là đến những chỗ ngay cả đàn ông cũng e ngại như Ấn Độ, hay
Nepal rồi Nam Mỹ. Cô vẫn thường nói vì cô muốn biết về những thế giới
khác. Nghĩ đi nghĩ lại, cô vốn là một người năng động.

"Mẹ, cô ấy... Sayoko đã phần nào quên được chuyện cũ chưa ạ? Mẹ có

thấy cô ấy ổn định tinh thần hơn sau chuyện của Manami không?"

Bà Satoe nhún vai.

"Tôi nghĩ là chưa đâu. Anh Michimasa thì sao?"

"Con... nói thật lòng, con hoàn toàn không quên được ạ. Chuyện ngày

hôm đó vẫn nguyên vẹn trong đầu con. Dù con có cố nghĩ đến chuyện gì
vui vẻ, nhưng ngay sau đó lại nghĩ đến những điều còn kinh khủng hơn."

"Cũng phải", bà thở dài rồi hơi xoay người.

"Sayoko cũng nói y chang anh, con bé nói có lẽ vĩnh viễn nó không

thể trốn chạy khỏi nỗi đau đớn ấy. Thế nhưng có ủ rũ, hay đau lòng thì
cũng không làm được gì, nên trước hết cứ tiến lên mà sống đã."

"Tiến lên mà sống ạ?"

Nakahara đưa tay vuốt vuốt mặt, khẽ nói, "Cô ấy quả là mạnh mẽ".

Bản thân anh thì sao chứ, 5 năm qua anh chỉ biết than thở nghĩ về vết
thương trong tim.

"Sau khi ly hôn, cô ấy có quen ai không ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.