THÁNH KHƯ - Trang 134

ngập ánh sáng đủ màu sắc, toàn thân như được đúc nên từ vàng ròng, lộ rõ
vẻ phi phàm.

“Bò…”

Theo một tiếng gầm nhẹ, giữa mũi và miệng nó phụt ra một làn khí trắng, nổ
đùng trong không trung, như tiếng sấm rền, đinh tai nhức óc hết sức kinh
người.

Tiếng vang đột ngột khiến cho Sở Phong càng hoảng sợ, nếu làn khí trắng
kia phun trúng người, chắc chắn sẽ bị đụng bay ra ngài, về việc thân thể có
thể bị tan xác hay không thì rất khó nói.

“Lợi hại vậy sao?”

Sở Phong cảm thấy rất thần kỳ, đây là hơi thở con nghé vàng phụt ra thôi mà
lại có lực sát thương kinh khủng như thế rồi.

“Cái phương pháp hô hấp này ta có thể học không?” Ánh mắt hắn nhìn con
nghé vô cùng nóng bỏng.

Con nghé vàng vô cùng đắc ý, ngẩng đầu lên, biểu tình của nó vừa tự tin lại
vừa kiêu ngạo,

Sở Phong cảm nhận được, con nghé con rất tự tin với phương pháp hô hấp
này. Hắn càng nghĩ càng cảm thấy đây không phải là một thứ tầm thường.

“Phương pháp hô hấp này có lai lịch thế nào?” Hắn hỏi, đây chỉ là một con
nghé con, mới cao một thước, chắc chắn không phải do nó tự tìm tòi nghiên
cứu ra được.

Lúc này con nghé vàng có hơi căng thẳng, dáng vẻ vô cùng cảnh giác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.