THÁNH KHƯ - Trang 163

Đột ngột, Sở Phong nghe được tường viện phát ra tiếng rạn nứt, mặt đất
rung động, không có kịch liệt lắm nhưng vẫn có thể cảm giác được.

“Động đất?”

Tiếp đó, hắn nghe được nhiều tiếng hét, cả thị trấn náo loạn cả lên.

Đèn đường chợt tắt, bên trong tất cả các hộ gia đình cũng đồng thời đột
nhiên tối đen, bị cắt điện rồi.

Cùng lúc đó, Sở Phong mở điện thoại, phát hiện tín hiệu chập chờn, cũng
mất liên hệ rồi.

“Ùm....ụm....ò....ọ... ”

Hoàng Ngưu gầm nhẹ, con mày lập lòe, nó ngẩng đầu nhìn về hướng dãy
núi Thái Hành Sơn, chỗ đó vốn được mây tím bao phủ bây giờ lại hiện ra, có
ánh trăng chảy xuống.

Mơ hồ, có thanh âm ầm ầm vang lên.

Kịch biến lại tiếp tục rồi, tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng vẫn có thể
cảm nhận được một luồng áp lực, khí tức dời núi lấp bể đổ ập xuống.

“Càng có nhiều ngọn núi lớn xuất hiện rồi.”

Sở Phong cũng giật mình, từ xa nhìn về hướng dãy núi Thái Hành Sơn, chỗ
đó đã xuất hiện thêm nhiều ngọn núi cao, hơn trước đây mấy lần.

Đây mới là diện mạo chân thật của Thái Hành sơn hay sao?

Trong thị trấn vô cùng hỗn loạn, tiếng kêu la sợ hãi của mọi người vang lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.