THÁNH KHƯ - Trang 209

cơ thể nhanh chóng to lên.

Sở Phong không muốn phòng ngủ bị hư hỏng, nhanh chóng xốc Tả Tuấn
lên, trực tiếp ném thẳng từ ban công xuống sân.

“Sở Phong, mày đã thành công chọc giận tao. Mày sẽ sống không bằng
chết.” Tả Tuấn thoát khỏi tay Sở Phong, rơi xuống sân, phát ra âm thanh rét
lạnh.

Nhưng y đã xem thường tốc độ của Sở Phong. Hắn nhảy xuống từ ban công
lầu hai, lăng không một cước đá xuống, đạp thẳng vào lưng Tả Tuấn.

Bịch!

Khi hai người rơi xuống đất, mặt đất hơi bị chấn động, có thể thấy được sức
mạnh kinh người đến bao nhiêu.

Tả Tuấn quỳ rạp xuống đất, chẳng khác nào bị Sở Phong đạp từ trên rơi
xuống đất. Xương cốt cả người giống như bị rời ra, đáng sợ nhất là một
cước đạp trúng eo.

Phụt!

Y nhịn không được phun ra một ngụm máu, nhuộm đỏ mặt đất, lần bị
thương này xem ra rất nặng.

Sở Phong kinh ngạc. Hắn vẫn giữ lại một phần lực, sợ xảy ra tai nạn chết
người. Bây giờ xem ra hắn đã quá lo lắng rồi. Cho dù hắn ra tay nặng hơn
nữa, đối phương cũng không bị thương tổn đến tính mạng.

Oành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.