Khi đi ngang qua khu rừng, đột nhiên một con nhện to bằng nắm đấm kéo
sợi tơ rơi xuống, thiếu chút nữa đụng phải mặt Sở Phong.
Bịch.
Hắn không chút nghĩ ngợi, một quyền đánh ra, thịt văng tứ tung.
Hắn rất nhanh nhìn nắm đấm của mình, sợ bị trúng độc.
Con nghé vàng lắc đầu, ý bảo không cần lo lắng. Ngưu Ma Quyền không
yếu như vậy đâu.
Dọc theo đường đi, Sở Phong nhìn thấy rất nhiều quái vật. Lần nguy hiểm
nhất chính là hắn suýt chút nữa bị một con hung cầm dài hai mươi mấy
thước tấn công.
Con hung cầm kia toàn thân đỏ chét, mang theo lửa cháy truy kích hắn. Khi
đánh vào vách núi, ngay cả đá cũng phải nóng chảy.
Nơi này rất nguy hiểm.
Sở Phong cũng không liều mạng, một đường tiến vào, sau đó biến mất
không thấy.
Khi đi ngang một khu vực yên tĩnh, Sở Phong cảm nhận được một sự bất an
mãnh liệt. Dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, hắn biết, nơi này hơn phân nửa
có mãnh thú khó lường.
Ở đây rất có thể là sào huyệt của nó, những sinh vật khác không dám đến
gần.