THÁNH KHƯ - Trang 272

lưỡi đao.

Miệng Tam Vĩ Thú đầy máu, lăn lông lốc trên mặt đất, sau đó xoay người
đứng lên. Lúc này, biểu hiện của nó đã thay đổi, không còn kiêu ngạo, mất
đi thái độ cuồng bá.

“Lợi hại như vậy sao? Có thể đánh gục cự thú.” Sở Phong lẩm bẩm, cúi đầu
nhìn nắm đấm của mình, cảm giác giống như đang nằm mơ.

Hắn không phải sinh ra ở Đại Hoang, làm sao trải qua được mấy chuyện vật
lộn đổ máu chứ. Vừa rồi động một chút đã đối mặt với một đống răng lớn,
kết quả này đánh thật sâu vào thực tại của hắn.

“Quyền ấn mà ta luyện có thể đánh tảng đá thành bột phấn, tất nhiên sẽ
không cần sợ mày nữa. Nào, quái vật, đến giúp ta luyện quyền nào.” Sở
Phong kêu.

Trải qua cảm giác khẩn trương ban đầu, thậm chí e ngại, bây giờ hắn đã dần
ổn định xuống, chậm rãi thích ứng với dã tính phóng thích bên trong ngọn
núi Hồng Hoang này.

Hung quang lóe ra trong mắt Tam Vĩ Thú. Nó cong thân mình lại, cất giấu
lợi trảo, nhe cái răng nanh trắng như tuyết. Đây không phải là nó sợ, mà là
nó đang tích lũy sức mạnh.

Loại mãnh thú này có một phần huyết thống của bạch hổ, thuộc một loại hổ
khổng lồ, trời sinh tính hung tàn. Dưới tình hình chung, rất ít khi nào cúi đầu
chịu thua. Cùng người chém giết, không chết không ngừng.

“Nào, luyện quyền thôi.”

Sở Phong không sợ, chủ động phóng ra, huy động quyền ấn vọt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.