THÁNH KHƯ - Trang 31

phải chôn mạng ở đây.

Hắn ra khỏi vách đồng này, đi xuống khu vực bằng phẳng, vừa vòng qua
ngọn núi vừa quan sát tìm hướng leo lên.

"Sao nó lại sinh trưởng trên đồng xanh thế nhỉ?" Sở Phong nghĩ mãi không
ra.

Hắn chỉ có thể quy nó về một trong những biến cố bí hiểm ngày càng khiến
người ta khó hiểu của thế giới mà thôi.

Trong lòng Sở Phong dần bình tĩnh lại. Hắn cau mày, nhớ lại tất cả mọi việc,
thực vật kỳ dị, ngọn núi đồng xanh huyền bí, mọi thứ ở đây đều chẳng hợp
lẽ thường.

Một bóng người bỗng xuất hiện trong đầu hắn, bởi vì người kia đã từng nói
mấy lời, lúc ấy hắn không để ý, nhưng bây giờ nghĩ lại khiến cho hắn cảm
thấy khá kích động.

"Đến một ngày, có lẽ một cây cỏ dại ven đường cũng có thể kết xuất ra trái
cây màu đỏ tươi to bằng nắm đấm lớn, còn những gì chúng ta nhìn thấy
thường ngày có lẽ sẽ không tồn tại nữa."

Đây là những lời Lâm Nặc Y từng nói, rất bình thản, giống như là thuận
miệng thốt ra.

Cũng giống như lúc chia tay với Sở Phong, giọng nói của cô hờ hững, âm
điệu xa xôi, tựa như đang đứng ở chỗ rất cao thốt lên lời vậy.

Lúc đó, Sở Phong nghĩ rằng những lời đó của cô là đang ám chỉ chuyện của
hai người, vô luận là nhân sinh hay tình cảm, chẳng có gì có thể mãi mãi
không thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.