THÁNH KHƯ - Trang 333

Toàn quyết định.

Trong núi, hai người một bò ngồi bên cạnh nhau mà canh chừng ánh lửa, thịt
đùi của ác điểu bị nướng đến vàng óng sáng bóng, tản ra mùi thơm mê
người, mỡ béo nhỏ xuống đống lửa vang lên từng tiếng xèo xèo.

"Sao lại thơm thế này?" Chu Toàn quên đi nổi đau khổ lúc nãy, nhìn vào
miếng thịt vàng óng ánh kia, gã nhịn không được nuốt ực nước miếng, nhất
là hồi sáng bị dày vò quá mức, cho nên càng cảm thấy đói khát khó chịu.

"Chín rồi!"

Sở Phong rải muối ăn lên, còn bôi thêm một lớp mật, khiến cho cái đùi ác
điểu này càng thêm thơm ngon, cả bản thân hắn cũng bắt đầu phát thèm.

"Ụm bò!"

Hai người một bò cùng tiến lên, tranh đoạt thức ăn ngon.

Trong nháy mắt, nơi này tràn đầy tiếng nhai và nuốt, ba người bọn họ ai
cũng ngấu nghiến đầy mồm.

"Trời ạ, tuyệt, tôi chưa từng nếm qua món thịt rừng ngon thơm nứt mũi như
thế, thịt này thật sự quá tuyệt, bên ngoài căn bản không ăn được thứ này!"
Chu Toàn sợ hãi thán phục.

Cái này chưa tính là khoa trương, thịt của vài hung cầm dị thú ngon đến kỳ
lạ, chỉ cần gia công một chút thì ngon tuyệt cú mèo, mùi hương có thể tràn
ngập đọng lại thật lâu.

Một cái đùi chim to đùng bị bọn họ gặm sạch sẽ, nếu không phải đã ăn quá
no thì phỏng chừng, bọn họ sẽ nướng luôn cái chân còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.