THÁNH KHƯ - Trang 357

Hiện tại, hết thảy đều vượt ra khỏi sự khống chế của cô ta. Chỉ vì một nhân
vật nhỏ bé, cô ta đã liên tiếp phái đi một số dị nhân, còn có một chiến đội
tinh nhuệ.

Những người đó mất tích hay còn sống? Cô ta đều không biết.

Cô ta hơi hối hận, cũng có chút sợ, luôn cảm thấy đằng trước có một vực
sâu. Nếu còn tiếp tục đi tới, sẽ càng lún càng sâu.

Đây là một loại trực giác. Chuyện này, càng nghĩ, cô ta lại càng cảm thấy bất
an.

“Thật sự không cam lòng mà. Sở Phong, mi thật đáng chết.”

Cô ta lạnh giọng nói, hàm răng cắn chặt môi đỏ, vô cùng diễm lệ, nhưng
gương mặt của cô ta lại rất lạnh, sát ý tràn ngập. Cô ta đang thật sự tức giận.

Cuối cùng, cô ta cau mày, lấy điện thoại, mở danh bạ gọi cho một người tên
Mục.

“Mục, có một số việc nằm ngoài dự đoán của tôi, khiến cho tôi phải lo
lắng...”

Buổi tối, Sở Phong ngủ đặc biệt ngon. Khi hắn thức dậy, thần khí thanh
sảng. Hắn đoán chừng cô gái kia sẽ ngủ không ngon. Cho dù không bị dọa
nhưng nhất định sẽ luống cuống.

Đổi lại bất kỳ người nào, tổn thất lớn đến như vậy, tâm trạng cũng không thể
thoải mái được.

Đón ánh bình minh, tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt, toàn thân hắn
tắm trong nắng ấm. Ánh nắng màu vàng óng ánh, cả người giống như được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.