THÁNH KHƯ - Trang 432

“Cô là trợ thủ của tôi, tôi rất tin tưởng cô. Trong khoảng thời gian tôi không
thể liên lạc với bên ngoài, cô đã giúp tôi xử lý mọi chuyện. Nhưng cô đã
chạm đến ranh giới cuối cùng của tôi.” Lâm Nặc Y lạnh lùng nói.

Dáng người của cô cao gầy, cực kỳ mỹ lệ, khiến Hứa Uyển Thanh phải ghen
ghét. Nhưng một khi Lâm Nặc Y tức giận, lập tức có một sự lạnh lẽo có thể
đông cứng người ngoài ngàn dặm, rất lạnh lùng.

Mặc dù Hứa Uyển Thanh cũng rất xinh đẹp, nhưng lại mặc cảm, tự ti. Cô ta
rất sợ hãi. Bây giờ bị khí thế của Lâm Nặc Y đè ép, một câu cũng không thể
nói nên lời.

Lâm Nặc Y vung tay lên, bảo chú Tiền đưa Hứa Uyển Thanh đi.

“Sở Phong, anh đang ở đâu vậy? Em đến đón anh?” Lâm Nặc Y nói.

“Đã đến huyện thành rồi.”

“Em vốn định bắt anh mời em ăn đặc sản ở đây. Bây giờ xem ra, em phải
mời anh rồi.” Lâm Nặc Y nói.

Sở Phong biết, Lâm Nặc Y có ý định riêng, hình như cô đang biểu đạt sự áy
náy.

Hắn đọc một địa chỉ, sau đó không lâu, một chiếc xe con màu đen đậu ở ven
rừng. Lâm Nặc Y nói: “Lên xe đi.”

Sở Phong dò xét: “Màu đỏ? Màu này chẳng tương xứng với sự lạnh lùng của
em gì cả. Anh cho rằng em sẽ lái xe màu lam đến.”

“Lên đi, ba hoa quá.” Lâm Nặc Y mỉm cười. Hôm nay cô không mặc váy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.