THÁNH KHƯ - Trang 438

Đôi mắt xinh đẹp của cô sáng lên, sau đó ngẩng đầu nhìn Sở Phong, hỏi:
“Anh nói cho em biết đi, có phải người sau lưng anh đã giết chết mười tám
dị nhân kia không? Em sẽ không trách người đó đâu.”

“Kim Cương? Oa nhi này... quá sức rồi.” Sở Phong nói. Đây thật sự nằm
ngoài dự liệu của hắn.

Hắn nói tiếp: “Người giúp anh không ra tay, vẫn luôn đi theo anh, cho đến
khi đưa anh đến huyện thành, đi ngang qua nơi đó mới nhìn thấy một chiếc
xe bị nổ tung, xác định có người muốn hại anh, nhưng người đó không tham
gia vào chuyện này.”

‘Anh cảm thấy, mười tám dị nhân đó vốn có ác ý với mình, nhưng rất không
may, bọn họ lại gặp phải Kim Cương.” Sở Phong cũng không nhiều lời, nói
như vậy là đủ rồi.

Bây giờ có thể tránh được vòng xoáy thì tránh. Hắn sống chết mặc bây,
muốn đám người kia đi tìm Kim Cương.

“Kim Cương, không phải tôi có lỗi với anh, là đám người kia đáng chết.
Nhưng nói thật tôi phải cảm ơn anh.” Sở Phong nói thầm trong lòng.

Lâm Nặc Y nhìn hắn, cũng không nhắc lại chuyện này. Cô không có ý định
truy cứu đến cùng.

“Anh muốn ăn gì?” Cô mỉm cười, chính giữa đôi môi đỏ là hàm răng óng
ánh. Người vốn không hay cười, trong lúc này lại tuyệt mỹ phong tình, vô
cùng động lòng người.

Nhưng một câu tùy ý của Sở Phong đã phá hủy ý cảnh.

Hắn la lớn: “Ông chủ, trước cho tôi mười cân thịt bò.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.