THÁNH KHƯ - Trang 440

dạng.

Cho dù là canh, cũng là canh thịt bò Tây Hồ. Thậm chí, cuối cùng còn đưa
cho Sở Phong hai mươi xiên thịt bò Tân Cương.

Nhìn thấy bàn đồ ăn, Sở Phong khó tránh khỏi có chút chột dạ. Nếu hắn ăn
hết, về đến nhà, có khi nào bị con nghé vàng ngửi ra được hương vị hay
không?

Nếu như để cho nó biết, không liều mạng với hắn là không được.

Nhưng, sau khi ăn, hắn lập tức mặc kệ hết thảy, luôn miệng khen ngon, cảm
ơn vị đầu bếp đã hao tổn tâm trí, dùng thịt bò làm ra một bàn đồ ăn phong
phú như vậy.

Vừa ăn cơm, hai người vừa nhẹ giọng trò chuyện.

Nói đến một số việc, ví dụ như bạn học. Vì là bạn học chung, bọn họ có rất
nhiều lời để nói. Nhưng dính đến chuyện cũ của hai người, cả hai đều tự
động dừng lại.

Sở Phong cảm nhận được, Lâm Nặc Y hoàn toàn cố ý tránh né chuyện này.
Khi nói chuyện, cô vẫn rất bình thản.

Hắn sống rất lạc quan, nhưng không có nghĩa là mặt dày mày dạn, cũng
không muốn thử bất cứ điều gì, dùng thái độ bình thản trò chuyện với cô. Cả
hai đều có thể tránh được chuyện xấu hổ có khả năng xuất hiện.

Nói chuyện thật lâu, từ đại học đến hiện tại và kịch biến kinh thiên động địa
gần đây.

Sở Phong hơi cảm khái. Khắp nơi xuất hiện dị tượng, ngày nào cũng thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.