Đồng thời, bốn phía tiếng thú gào không ngừng vang lên.
Lại tới đây, tựa như là tiến vào một phương khác thế giới, cùng bên ngoài
hoàn toàn khác biệt.
"Lần này... Muốn đi săn rồng?!" Chu Toàn có chút không thể tin được, thế
gian này thật là có rồng hay sao?
Sở Phong cũng đang hoài nghi, sâu trong núi lớn thật sự có rồng đang ngủ
đông? Hai người họ có địch lại nổi không đây, phải làm thế nào mới có thể
đối kháng với loại sinh vật trong truyền thuyết kia được?
Hoàng Ngưu gật đầu, bày tỏ sự khẳng định.
Đồng thời, thần sắc của nó cũng rất trịnh trọng, nhắc nhở Sở Phong phải cẩn
thận, lần này ngàn vạn không thể khinh thường.
"Ý của mày là, bảo tao đi săn rồng một mình?" Sở Phong trừng to mắt.
"Đương nhiên!" Hoàng Ngưu viết xuống hai chữ này.
"Tôi cảm thấy, con trâu này chính là một kẻ chuyên lừa gạt đó, đừng nghe
nó!" Chu Toàn nói.
Hoàng Ngưu liếc xéo, không có hảo ý nhìn chằm chằm hắn ta, sau đó ra
hiệu, ý bảo lát nữa phải rèn luyện cho hắn ta thật tốt mới được.
Chu Toàn giật nảy mình rùng mình một cái, lập tức ngậm miệng lại, cũng
không dám lại nhiều lời, lần trước chính là Hoàng Ngưu đã chọc giận quái
thú, từ đó rèn luyện fax.