THÁNH KHƯ - Trang 483

Khủng Long Bạo Chúa màu bạc ngã xuống đất, giãy dụa một lúc lâu, nó quá
nặng nề, máu từ thi thể khổng lồ chảy ra thành một dòng sông nhỏ.

Sở Phong ngồi ở trên thân thể như ngọn núi nhỏ của Khủng Long Bạo Chúa,
chẳng muốn động đậy gì nữa, chỉ có thể há to miệng thở dốc, khóe miệng
của hắn cũng có máu, đó là chỗ từng bị cái đuôi của Khủng Long Bạo Chúa
quét trúng, nhưng cũng còn may là thương thế không nặng.

Sau một cuộc ác chiến, rốt cục giải quyết con quái vật khổng lồ này.

"Có gân rồng, trở về thì có thể sửa cung Đại Lôi Âm rồi, ngày mai đi núi
Thái Hành Sơn, thử xem nó có uy lực lớn đến cỡ nào." Sở Phong thở hổn
hển nói.

Con khủng long bạo chúa to như ngọn núi kia ngã lăn trên mặt đất, vảy gai
dữ tợn đầy người, trên thân nó có không ít vết rách, máu tươi trào ra từ đó,
con quái vật khổng lồ này đã hoàn toàn mất mạng.

Chu Toàn hoảng hồn hoảng vía, đi đến gần mà lấy tay vuốt ve, cảm thấy có
chút không chân thật, đây là một con khủng long thời tiền sử đó, nó cứ thế
mà ngã xuống rồi sao.

"Nếu chở được con khủng long này ra ngoài, chắc chắn sẽ gây nên xôn xao
không nhỏ!" Chu Toàn nói.

"Gân rồng!" Hoàng Ngưu viết, nó chỉ quan tâm cái này thôi, nó cứ đi lòng
vòng quanh con khủng long bạo chúa, trông có vẻ còn để bụng hơn cả Sở
Phong, muốn sớm sửa chữa cung Đại Lôi Âm một chút.

Mùi máu tươi xông thẳng vào mũi, lan tràn vào trong núi rừng, nhưng rất lâu
sau đó cũng không mãnh thú nào bén mảng tới. Chỉ vì lúc trước quá khiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.