THÁNH KHƯ - Trang 489

Sở Phong gật đầu, điều này tất nhiên là được, nếu không gặp phải đại chiến,
không có chuyện gì cấp bách, đại cung này để trường kỳ trong nhà Triệu
Tam Gia cũng không thành vấn đề.

Lúc gần đi, Sở Phong mang đi một bó tên sắt.

Khi hắn về đến nhà, Hoàng Ngưu sớm đã chờ không nổi nữa.

"Không thể thử tên ở nhà, đi vào núi sâu đi!" Sở Phong nói, động tĩnh vừa
rồi cũng rất lớn, nếu thật sự giương căng dây đại cung, hắn sợ sẽ xảy ra
chuyện lớn.

Trong rừng núi hoang sơ không có bóng người.

Sở Phong thử kéo căng đại cung, đặt một mũi tên lên dây cung, chỉ trong
nháy mắt thôi, khắp nơi này thú rống rung trời, cũng có bóng hình chim
muôn hiện lên, trùng kích lên trời xanh.

Đáng sợ nhất chính là, một tiếng sấm sét ầm ầm bùng nổ, trong lúc mơ hồ,
có một luồng điện quang phụt ra, lao vút ra ngoài cùng với mũi tên nọ.

Trong quá trình này, Hoàng Ngưu không quan tâm bất cứ gì cả, nó căn bản
không để ý uy lực của mũi tên, mà như đang lắng nghe cái gì, biểu cảm vô
cùng nghiêm túc.

Đông!

Xa xa, bụi mù tận trời.

Sở Phong trợn mắt há hốc mồm, cái này sao còn coi là một mũi tên được,
hắn cảm thấy nó như là một viên pháo, nhìn xem, một khối đá lớn ngàn cân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.