THÁNH KHƯ - Trang 487

Bản thân Sở Phong cũng cắt một khối lớn hơn hai trăm kí, chuẩn bị mang
về.

"Nanh rồng!" Hoàng Ngưu viết.

Nó cho biết, đây là vật liệu tốt nhất để chế tạo tên, nếu bỏ qua thì thật phung
phí của trời, tội lỗi tày đình.

Sở Phong cực kì phí công mới nhổ được mấy chiếc nanh rồng to lớn kia
xuống, sau đó dùng một sợi dây buộc lại với nhau để vác lên trên vai.

Bọn họ men theo con đường cũ mà trở về, đường đi rất thuận lợi, cũng
không bị dị thú nào xông ra ngăn chặn.

Đưa Chu Toàn đến ngoài thị trấn xong, Sở Phong và Hoàng Ngưu nhìn theo
gã vào thành, sau đó thì thả hết tốc độ xông thẳng trở về trấn Thanh Dương.

Sở Phong mang theo cung Đại Lôi Âm, ngoài ra còn có hơn mười kí thịt
khủng long bạo chúa mà đi vào xưởng vũ khí lạnh.

Khi Triệu Tam Gia nhìn thấy sợi gân rồng màu bạc kia, đôi mắt ông thiếu
chút nữa trợn trừng lọt ra ngoài, thật kỳ lạ, ông cảm thấy khó tin, cái thời đại
này bộ còn rồng tồn tại hay sao?

"Tiểu Sở cậu làm cách nào tìm được vậy hả?" Triệu Tam Gia miệng khô lưỡi
khô, cảm thấy như lập tức trẻ ra hai ba mươi tuổi, cả người tràn đầy sức
sống.

Ông thật muốn nhìn thấy đại cung được sửa chữa, thần uy được tái hiện.

Sở Phong nhứt đầu từng cơn, phải giải thích sao với Triệu Tam Gia đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.