THÁNH KHƯ - Trang 97

cho rằng Lâm gia muốn làm người cầm lái trong lĩnh vực này, cho nên mới
đặt tên như vậy.

Bây giờ xem ra, tên này có một ý nghĩa riêng biệt. Thông qua biểu hiện của
Lâm Nặc Y, hắn biết gia tộc này biết một vài chân tướng, đã sớm dự cảm
được sự biến đổi của trời đất.

Từ lúc hiểu rõ nội tình, hắn cũng hiểu được tại sao khi tiễn Lâm Nặc Y,
người của Lâm gia lại có biểu hiện lạnh lùng như vậy, khiến hắn cũng chỉ có
thể phất tay từ xa, sau đó rời đi.

"Người anh em, làm gì ngồi thừ ra đó vậy? Nghĩ gì thế?" Chu Toàn thấy hắn
suy nghĩ xuất thần liền hỏi.

"Nghĩ đến bạn gái cũ." Sở Phong thuận miệng nói ra.

"Chia tay xong, bây giờ hối hận?" Chu Toàn cười hỏi. "Là cô ấy chia tay
tôi." Sở Phong nói thẳng, hắn cũng không cảm thấy mất mặt, loại chuyện thế
này chẳng có gì không nói được.

"Nhanh như vậy mà có thể quên rồi?" Chu Toàn kinh ngạc, sau đó kêu rên.
Sau khi chia tay với mối tình đầu, gã đã phải thương tâm đến tận hai năm,
đến cả việc đi Tây bộ học cũng chỉ là biện pháp giúp gã thôi khắc khoải.

Sở Phong trầm ngâm: "Quan hệ của cô ấy và tôi khá bình lặng, số lần đi
cùng nhau cũng không tính nhiều, bắt đầu bình thản, kết thúc cũng như thế.

"Kể nghe đi!" Chu Toàn vô cùng tò mò hỏi.

Sở Phong lắc đầu, chuyện đã qua nên để nó qua đi, mặc dù không có gì
nhưng không cần thiết phải nhắc lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.