THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 210

không?”

Vương Xán thầm nghĩ, xem ra những lúc tâm trạng không vui có lẽ tốt

nhất nên chọn một chỗ không có ai quen biết để ngồi mới được. Nhưng tất
nhiên cô không thể để lộ ý nghĩ này, chỉ lắc lắc đầu: “Cảm ơn, không cần
đâu, hôm nay tôi không muốn ăn.”

Cao Tường ngồi xuống, gọi phục vụ bưng lên một ly café. Vương Xán

để ý thấy anh ta cũng giống Trần Hướng Viễn, uống café đen không thêm
đường và sữa. Anh thong thả nâng ly café lên rồi nhấp một ngụm: “Cô
Vương, cô có tin không, khi thấy những người trẻ tuổi phiền muộn, có lúc
tôi lại rất ngưỡng mộ.”

“Không cần an ủi tôi như vậy đâu. Tôi nghĩ, anh sẽ cảm thấy những

muộn phiền này nhỏ nhặt và nực cười.”

“Tất nhiên không nực cười. Chỉ có những cô gái trẻ như cô mới có

thừa sức lực để phiền não vì một lý do không thực tế.”

Vương Xán cười bối rối: “Chỉ e là tôi đã qua cái tuổi phiền muộn vì

những lý do không đâu rồi. Những lo lắng của tôi rất thực tế.”

“Khi tôi còn trẻ cũng đã từng phiền muộn vì những lý do không thực

tế. Tin tôi đi, cô Vương, phiền muộn vì một lý do thực tế với những lý do
không thực tế có điểm khác biệt đấy. Nhưng nếu tiếp tục nói thì sẽ trở
thành một ông già nhiều chuyện.” Cao Tường bỗng chuyển chủ đề: “Cô
Vương, gần đây tôi có làm đại diện cho vài nhãn hiệu rượu nho của Tây
Ban Nha. Cuối tuần này tôi tổ chức một bữa tiệc thử rượu ở quán bar Fly.
Tôi muốn mời cô tham gia.”

“Tôi viết bài về tin tức bất động sản nhưng có thể giúp anh mời phóng

viên về mảng này, không biết anh Cao muốn đăng bài viết trên chuyên mục
kinh tế hay chuyên mục cuộc sống hiện đại?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.