THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 212

Mặc dù anh không yêu cầu viết bài, nhưng đó là bệnh nghề nghiệp của

phóng viên, luôn muốn hiểu hơn một chút về bối cảnh. Có lẽ một ngày nào
đó tôi sẽ dùng đến nó.”

“Đúng là tôn trọng nghề nghiệp, rất đáng biểu dương. Suy nghĩ của

người kinh doanh thật ra rất tầm thường. Thị trường rượu nho trong nước
mới nổi nhưng rất có tiềm năng, rất đáng để đầu tư. Nhưng tôi thừa
nhận…” Cao Tường nhún vai: “Tôi rất thích uống rượu vang.”

“Nếu thống nhất được sở thích và kinh doanh thì thật tốt.”

“Có lúc chúng ta thích những thứ giống nhau, không tránh khỏi việc

vô tình hay hữu ý thần thánh hóa nó. Cho dù là uống café hay uống rượu
vang, nghiên cứu các sản phẩm, bất động sản, nghiên cứu vị giác, thậm chí
còn phải hiểu rõ nguồn gốc lịch sử của nó, có lẽ không hề có ma lực. Một
khi biến sở thích thành kinh doanh thì sở thích sẽ không còn đơn thuần
nữa.”

Cao Tường bỗng dưng nói chuyện rất sâu sắc, Vương Xán nhất thời có

chút ngỡ ngàng. Cao Tường lại cười, uống hết ly café rồi đứng dậy: “Cô
Vương, tôi đi trước đây. Cô về nhà ngủ một giấc ngon lành, có thể tất cả
những phiền muộn sẽ không làm cô lo lắng nữa. Hẹn gặp cô vào thứ bảy.”

Vương Xán không nghĩ là cô về nhà mơ một giấc mơ đẹp là có thể

quên hết phiền muộn. Ngày mai cho dù bắt đầu một ngày mới nhưng những
mâu thuẫn lại không thể tự dưng biến mất. Cô suy nghĩ rồi nhấc điện thoại
gọi cho Trần Hướng Viễn. Điện thoại đổ chuông rất lâu nhưng không có
người nghe.

Trần Hướng Viễn từng nói với cô, cuộc sống của anh luôn rất đơn

giản. Trước khi yêu cô, sau khi tan sở nếu không đi tiếp khách ở đâu đó,
anh thường về nhà bố mẹ ăn cơm, sau đó trở về nhà pha một ly café, vừa
nghe nhạc vừa đọc sách, đến chín giờ tối sẽ đến tập thể thao ở một phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.