THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 240

Làm cách nào để giải sầu? Vương Xán cười, hóa ra rượu đúng là thứ

có tác dụng làm người ta quên đi nỗi buồn. Cô nâng ly rượu lên, tiếp tục
uống một ngụm. Nhớ đến cách ví von bằng nụ hôn, cô bất giác giữ lại rượu
trong miệng không nuốt, rồi chậm rãi thưởng thức. Có chút ngọt, có chút
chua và có cả cảm giác cay, hương vị phức tạp nhiều tầng lớp hòa trộn với
nhau, đong đầy, chuyển động nhưng không thể cầm giữ.

Cô bỗng nhớ đến những nụ hôn mãnh liệt của Trần Hướng Viễn, môi

và lưỡi quấn lấy nhau không rời, nồng nhiệt đi tới từng góc trong khoang
miệng. Cô nghĩ như vậy đã là thân mật đến cực điểm rồi. Thế nhưng, kiểu
thân mật ấy dường như lại yếu ớt đến mức không thể chịu nổi một chút
công kích của những vấn đề hiện thực.

Tất cả nỗi buồn bỗng chốc quay trở lại. Vương Xán nuốt ngụm rượu,

chỉ thấy cảm giác chua xót trong lồng ngực càng lúc càng lớn, không có
cách nào để nén nó lại. Cô đang nghĩ nếu cô lặng lẽ rời khỏi đây mà không
nói một câu với chủ tiệc liệu có bị coi là bất lịch sự không thì điện thoại
bỗng đổ chuông. Cô nhấc lên xem, là Trần Hướng Viễn gọi đến.

“Tiểu Xán, anh xin lỗi. Anh đang ăn cơm và nói chuyện với Minh Vũ,

giờ mới đọc được tin nhắn của em. Có chuyện gì không em?”

Giọng của Trần Hướng Viễn vẫn dịu dàng như mọi khi, nhưng trong

lòng Vương Xán lại dậy sóng. Đối diện với kiểu không biết có phải cố ý
làm như không có chuyện gì của anh ấy không, trong lòng cô bỗng trào lên
nỗi bực tức. Cô cố gắng kìm nén, nói ngắn gọn: “Không có chuyện gì cả”
rồi cúp điện thoại.

Vương Xán mím chặt môi kìm nước mắt, ném điện thoại vào trong túi

xách, định đứng dậy thì lúc này trên sân khấu tiếp tục biểu diễn các tiết
mục. Cao Tường bước về phía cô, trên tay bưng hai ly rượu. Anh đưa một
ly cho cô: “Thử chút rượu champagne năm năm này đi, đây là vật cất giữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.