THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 242

Cao Tường bước ra ngoài, đóng cửa lại. Vương Xán ngồi ngây người,

buồn rầu ngẩng đầu lên. Cô nghĩ lần xấu hổ này không phải là nhỏ, cô lại
thất thố trước mặt một người đàn ông không phải là thân thiết lắm.

Bước vào phòng vệ sinh, soi mình trong gương, Vương Xán thầm nghĩ

may mà trước khi ra ngoài cô không chải mascara, nên không đến mức hai
hàng nước đen chảy ra từ mắt. Nhưng phấn trang điểm trên mặt đã bị lem
nhem rồi, cô rửa mặt và cũng không có tâm trạng dặm phấn. Tất nhiên, cô
cũng không đồng ý ngồi đây đợi Cao Tường quay lại. Cô nhìn bốn phía,
viết một mảnh giấy để trên bàn làm việc của Cao Tường, đóng cửa văn
phòng rồi bước ra ngoài.

Quán bar vẫn náo nhiệt như trước. Thế nhưng sau khi Vương Xán đi

qua đám đông, lặng lẽ bước ra ngoài mới phát hiện ra rằng, ngoài cổng
quán bar này không có nhiều xe taxi đứng chờ như các quán bar khác.
Nhân viên bảo vệ nói với cô: “Khoảng sau hai mươi ba giờ, sẽ có rất nhiều
taxi tập trung ở đây để đón khách. Bây giờ còn quá sớm, chỉ có thể đi sang
đường, rẽ ra đường lớn mới hy vọng bắt được taxi.”

Trên đường tới đây Vương Xán cũng biết con đường này không hề

ngắn, đi bộ cũng phải mất khoảng một giờ đồng hồ. Cô lưỡng lự một lát rồi
vẫn đi theo hướng nhân viên bảo vệ chỉ. Lúc này trên đường chỉ thỉnh
thoảng có vài chiếc xe lướt qua, không có ai đi bộ cả. Đèn đường vàng mờ
ảo, gió thổi làm bóng cây lắc lư, yên lặng đến khác thường, chỉ nghe thấy
tiếng giày cao gót của cô nhỏ và nhịp nhàng gõ trên mặt đường.

Vương Xán cảm thấy người hơi lạnh, trong lòng càng như nổi da gà.

Cô bất giác bước nhanh về phía trước. Bỗng nhiên một ánh đèn xe sáng soi
chiếu vào người cô. Cô đứng sát vào bên đường. Chiếc xe đó đuổi theo rồi
dừng lại bên cạnh. Cao Tường xuống xe, mở cửa cạnh ghế lái phụ ra hiệu
cô lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.