THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 287

Trần Hướng Viễn lái xe đi vào rất thành thục. Dừng lại ở cạnh thang

máy, anh xuống xe nhấn nút gọi tầng hai mươi. Một phụ nữ giọng địa
phương nghe. Anh nói: “Chị Trương, em Hướng Viễn đây. Nhờ chị gọi cô
Lưu giúp em.”

Một lát sau, trong điện thoại truyền đến giọng một phụ nữ khác,

“Hướng Viễn, có phải cháu suy nghĩ xong rồi không? Mau lên đây đi!”

“Cô ơi, Tiểu Na uống say rồi. Bây giờ cô ấy đang ở hầm để xe.”

“Nó mới nghiêm túc được vài ngày, lại ra ngoài làm loạn rồi!” Giọng

người đó lớn hơn, kèm theo tức giận, “Huớng Viễn, mau đưa nó lên đây.
Đúng lúc bố nó có nhà, để ông ấy cho nó một trận.”

Lúc này Thẩm Tiểu Na cũng liêu xiêu xuống xe, xua xua tay, “Được

rồi, anh đưa em đến đây đã tròn trách nhiệm lắm rồi, có thể yên tâm về
rồi!”

Thẩm Tiểu Na quay người đi ra ngoài. Trần Hướng Viễn kéo cô lại.

Cô mệt mỏi đẩy anh ra, “Em có điên mới dẫn xác lên đấy cho họ mắng.”

Trần Hướng Viễn trầm tiếng nói: “Anh đưa em lên.” Anh quay đầu về

phía Vương Xán: “Xán Xán, em lên xe ngồi đi. Đợi anh một lát nhé.”

Vương Xán chỉ đành gật đầu nhìn anh nửa ôm nửa dìu Thẩm Tiểu Na

vào thang máy. Không khí trong hầm để xe rất bức bối, ánh đèn trắng mờ
làm tâm trạng cô càng buồn rầu. Khúc nhạc violon êm như nước chảy cũng
không thể khiến cô thấy yên bình. Cô ngẩn người một lúc, đang định
chuyển sang nghe radio thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại ở đằng sau.
Vẫn là bài hát “Khi nào mùa hè lại đến?” đó. Cô giật mình quay đầu nhìn,
một chiếc điện thoại màu bạc kiểu mới đang đổ chuông.

Vương Xán biết đây chắc chắn là điện thoại của Thẩm Tiểu Na, do dự

một lúc, cô quay người lấy điện thoại, bước đến thang máy, nhấn nút gọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.