THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 286

xuống đấy.”

Trần Hướng Viễn dừng xe vào lề đường, quay đầu nhìn Thẩm Tiểu

Na, vẻ mặt và giọng nói rất ôn hòa: “Được, tùy em. Nhưng hy vọng sau này
em phải tự có trách nhiệm với cuộc đời mình.”

Thẩm Tiểu Na bị anh làm cho ngây người. Ngẩn ra hồi lâu, cô ngồi

thu mình vào ghế không nói lời nào.

Trần Hướng Viễn khởi động lại xe. Vương Xán cảm thấy không khí

bức bối, tiện tay mở CD. Giọng hát nhẹ nhàng quen thuộc vút lên.

“Hãy ca tụng cuộc sống, hãy để em yêu anh đậm sâu. Anh mãi là vật

báu duy nhất của em. Cho dù trên khuôn mặt anh có thể hiện bao nhiêu
cảm xúc đi chăng nữa, thì anh vẫn không để đọc được tâm tư của người con
gái. Khi nào mùa hè lại đến?”

Trần Hướng Viễn một tay giữ vô lăng, một tay ấn nút ổ đĩa rút đĩa CD

này ra, lấy một đĩa CD khác thay thế. Trong xe bỗng vang lên những khúc
nhạc violon.

Vương Xán không hiểu hành động này của Trần Hướng Viễn, cô ngả

đầu vào cửa sổ ô tô đang hé mở, cảm nhận những cơn gió về khuya mát mẻ
của mùa thu. Cô nghĩ: Mùa hè dài đằng đẵng thật sự đã qua rồi, nhưng
những việc trong cuộc sống của Trần Hướng Viễn hình như chưa hoàn toàn
qua đi.

Họ đến một khu nhà đô thị cao tầng bên bờ sông thành phố. Vương

Xán đã từng đến đây khi đi phỏng vấn. Cô biết đây là con đường đến những
ngôi nhà xa hoa, giá cả không hề nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.