THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 299

“Anh luôn giống như khúc gỗ, Xán Xán, anh không biết chủ động thể

hiện tình cảm…”

Vương Xán mệt mỏi lắc đầu, “Không phải vấn đề thể hiện tình cảm.

Thật đấy, hoàn toàn không phải đâu.”

Hai người đều im lặng, chỉ nghe thấy tiếng còi dài xa xa trên sông. Hai

người họ đều là người bản địa, sống ở thành phố này từ nhỏ, không phải chỉ
đến bờ sông có một lần. Dường như hôm nay là lần đầu tiên họ cảm nhận
được nước sông cuồn cuộn mạnh mẽ như vậy. Một dòng chảy không ngừng
nghỉ, cuốn đi tất cả, nhưng lại không thể xóa được khoảng cách lúc này
giữa họ. Nghĩ đến đây, Vương Xán cảm thấy đôi chân mình không thể đỡ
lấy cơ thể nữa rồi.

“Xán Xán, chúng ta nên bình tĩnh một chút.”

“Không có gì phải bình tĩnh cả. Em muốn về nhà nghỉ ngơi.”

“Đợi một chút, Xán Xán. Anh biết bây giờ anh có nói gì thì em cũng

không tin. Nhưng anh nhất định phải nói ra, tình yêu của anh dành cho em
và tình cảm của anh với Tiểu Na là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.”

Vương Xán quay đầu lại nhìn anh. Nhờ ánh đèn đường mờ sáng cô có

thể nhìn thấy trong đôi mắt luôn bình tĩnh ấy ẩn chứa một cảm xúc lạ lẫm,
tâm trạng nặng nề, đôi môi cũng mím chặt. Cô đưa mắt nhìn xuống, thấy
anh vẫn như mọi ngày, mặc áo sơ mi trắng tinh, trên vạt áo có vệt son còn
rất mới, cô nghĩ do lúc nãy Thẩm Tiểu Na nép vào lòng anh. Cô đưa tay ra,
ngón tay sờ lên vết son đậm rồi cười.

“Em đã có phán đoán của riêng mình rồi.”

“Xin hãy cho anh một cơ hội, để anh chứng minh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.