THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 30

Vương Xán bất ngờ: “Mẹ, không phải chứ? Lẽ nào mẹ đứng canh cửa

sổ chờ con về sao?”

Bà Tiết Phượng Minh lắc đầu: “Không, mẹ ra ban công phơi quần áo,

đúng lúc nhìn thấy thôi.”

Vương Xán thấy bố ngồi ngoài sô pha bỗngấy tờ báo che mặt rồi cười,

cô hiểu ngay cái cớ phơi quần áo của mẹ. Bà Tiết Phượng Minh mặc dù vô
cùng bận rộn với vai trò vừa là giáo viên ngữ văn kiêm cô giáo chủ nhiệm
một trường trung học trọng điểm, thế nhưng đối với chuyện tình yêu của
con gái, bà cũng rất hiếu kì. Vương Xán đành cười gượng, vì thực ra cũng
không có gì để nói cả.

Từ trên xe xuống, vẫy tay tạm biệt Trần Hướng Viễn rồi bước vào

phòng, cô bỗng có cảm giác rất lạ. Một buổi hẹn mỹ mãn, thế mà đã kết
thúc nhanh như vậy sao, thật lòng cô có chút nuối tiếc. Nhớ đến những lời
nói khi nãy, cô cũng không hiểu tại sao mình lại chuyển chủ đề sang vấn đề
tiền quỹ, đã thế còn nói một cách nhiệt tình, không thể ngừng lại được.

Rõ ràng Vương Xán cũng có chút cảm nhận đối với buổi hòa nhạc, cô

hoàn toàn có thể nói chuyện đó với Trần Hướng Viễn để anh chỉ giáo. Cô
không biết có phải tế bào não của mình đang gặp vấn đề không nữa. Sau
khi nghe buổi hòa nhạc lãng mạn đó, tại sao lại bàn luận về tài chính ngân
hàng với một người đàn ông yêu âm nhạc chứ? Thật đúng là…

Ông Vương Thao lại nghĩa hiệp cứu Vương Xán như mọi lần: “Bà ơi,

đừng có truy vấn bằng được con nữa! Tiểu Xán tự biết phải làm gì, bà cứ
hỏi như vậy, người theo đuổi con gái bà rồi cũng sợ mà chạy mất thôi.”

Vương Xán tắm xong nhưng không hề có ý định đi ngủ, cô mở máy

tính ra, bỗng dưng nhớ đến tên bài hát mà Trần Hướng Viễn vừa nhắc tới.
Cô liền lên mạng tìm, tiếng hát ấy lại một lần nữa vang lên nhẹ nhàng trong
căn phòng bé nhỏ. Cô đọc lời dịch bài hát trên mạng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.