THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 340

nhánh xa xôi làm việc. Nhưng cho dù anh được thăng tiến như thế nào thì
cũng không còn liên quan gì đến cô nữa rồi.

Khi Vương Xán đang ngây người suy nghĩ, Trần Hướng Viễn bỗng

gửi một tin nhắn trên MSN, “Đừng ngồi quá lâu trước màn hình máy tính,
ra ngoài đi lại một lát rồi tiếp tục làm việc.”

Bệnh cảm cúm của Vương Xán chưa khỏi hoàn toàn, ngồi làm việc

lâu, đúng là có cảm giác đau đầu, hoa mắt, phần trán cô cứng đờ. Nhưng sự
nhắc nhở thiện ý của Trần Hướng Viễn làm Vương Xán nhớ lại sự đột
nhiên xuất hiện rồi đột nhiên biến mất của chiếc xe ô tô tối qua, không hiểu
sao cô bỗng tức giận.

“Không cần anh quan tâm.” Cô gửi đi một câu trả lời lạnh lùng, tiện

tay xóa luôn tên anh trong danh sách liên hệ.

Vương Xán tiếp tục viết đề cương, cô cứ ngồi viết, tốc độ càng ngày

càng chậm, dường như cô mới nhận ra lúc trước cô đã làm chuyện gì. Cô
vươn vai rồi nằm gục xuống bàn.

Cũng không biết gục xuống bao lâu, chủ nhiệm Dương đi qua nhìn

thấy, hỏi cô: “Vương Xán, không sao chứ? Không khỏe thì đừng có cố ép
mình.”

Cô không ngẩng đầu, uể oải nói: “Không sao, không sao. Tôi chỉ nghỉ

ngơi một lát thôi. Chủ nhiệm yên tâm đi, tôi sẽ tiếp tục làm bán mạng đây.”

Chủ nhiệm Dương cười lớn bước ra. Anh luôn hiểu Vương Xán. Cô

gái trông có vẻ nũng nịu này không những ham học hỏi, khéo léo, hơn nữa
làm việc rất chăm chỉ, không sợ khổ, những công việc giao cho cô thường
anh không cần lo lắng.

Vương Xán nằm gục cho đến khi cánh tay bị trán đè lên tê dại không

còn cảm giác mới ngẩng đầu lên, đưa tay sửa lại mái tóc đang rối tung. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.