THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 361

“Em đừng có nói móc anh mãi thế, cũng đừng vội vàng từ chối. Tiểu

Xán, anh có thể nhận ra bây giờ em không vui, hãy cho anh một chút thời
gian, để chúng ta thử xem có khả năng quay lại như trước được không.”

“Làm lại từ đầu không chỉ cần lý do hai người còn độc thân là được.

Hiểu Thành, anh cũng biết rằng, em đã có bạn trai, tình cảm của em không
thể nói thu là thu lại được, vừa chia tay một người đàn ông, lại vội quay lại
với bạn trai cũ. Như vậy chẳng khác nào coi anh là chiếc phao cứu sinh.”

“Anh không để ý.” Hiểu Thành bật cười nói: “Coi anh là chiếc phao

cứu sinh cũng được, anh không có ý kiến gì, có lẽ sau khi khoác anh lên
người em lại không chịu bỏ xuống cũng nên, như vậy coi như anh đã thắng
rồi.”

Vương Xán bật cười trước lời nói dí dỏm của anh, lắc đầu nói: “Để

tránh cảm giác cô đơn mà làm cho cuộc sống hỗn loạn, em cảm thấy chẳng
có ý nghĩa gì cả.”

“Tiểu Xán, em thực sự đã từ bỏ anh rồi sao?”

Vương Xán im lặng không nói gì.

“Không trách em được, là do anh đã vứt bỏ em trước.” Hoàng Hiểu

Thành đứng dậy, từ từ cúi xuống nhặt chiếc lá rơi dưới mặt đất. “Thế nhưng
chúng ta vẫn còn nhiều thời gian mà.”

Vương Xán ngước đầu lên nhìn Hoàng Hiểu Thành, ánh mặt trời

xuyên qua tán lá chiếu lên người anh, tạo nên những đốm sáng lấp lánh,
dường như thời gian lúc này đang trùng lặp với một khoảng thời gian xa
xưa trong quá khứ. Cảm giác này khiến cho Vương Xán nín thở vì xúc
động, cô cố gắng trấn tĩnh lại tâm trạng, để cho mình thoải mái hơn.

“Thời gian chúng ta đều có, thế nhưng tuổi thanh xuân ngắn ngủi,

không nên lãng phí vào những chuyện không thể nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.