THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 359

Mang theo nỗi đau thất tình, khó khăn lắm mới vượt qua được thời

gian hai tháng thử việc, cô được phân tới bộ phận kinh tế, cố gắng nỗ lực
bổ sung kiến thức bất động sản, đã từng phải leo tới mười mấy tầng lầu
dưới thời tiết nắng gắt, suýt chút nữa là cảm nắng. Cô cũng đã từng xử lí
đơn tố cáo, kiến nghị của người dân, sau đó bị nhà doanh nghiệp chạy tới
tận tòa báo chửi cho một trận thừa sống thiếu chết, sau đó còn bị người phụ
trách bên bộ phận quảng cáo trách móc là không biết đại thể, ảnh hưởng
đến nguồn thu nhập quảng cáo của tòa soạn.

Bản thân Vương Xán cũng cảm thấy hiếu kì, những người được chiều

chuộng ở nhà, ở trường học, sau khi bước vào xã hội không ngờ vẫn có thể
tiếp nhận được sự thật rằng không còn ai chịu bao bọc, chăm sóc, chiều
theo ý mình như trước nữa. Cô từ từ thích ứng với tất cả mọi quy tắc ở nơi
làm việc, thậm chí không hề oán thán với cha mẹ, từ từ vượt qua mọi khó
khăn mà không hề cảm thấy uất ức gì.

Thế nhưng bây giờ cô không muốn nói những điều này, vậy nên chỉ

bình thản lên tiếng: “Công việc mà, chẳng qua chỉ là một quá trình thích
ứng mà thôi.”

“Đúng thế, thích ứng. Thấy Hà Lệ Lệ cũng có thể thích ứng với cuộc

sống và công việc ở Thượng Hải, anh mới thấy lúc đó đã quá thiếu lòng tin
ở em.”

Nhắc đến Hà Lệ Lệ, Vương Xán liền nghiêm túc lên tiếng: “Hiểu

Thành, em vẫn nhiều chuyện, muốn nói thêm một câu nữa, có lẽ cả cuộc
đời này, anh chẳng thể nào tìm được một Hà Lệ Lệ thứ hai đối xử với mình
tốt như vậy đâu.”

Hoàng Hiểu Thành quay sang nhìn cô, lại nằm xuống mặt đất, nhìn

bầu trời rồi nói: “Vương Xán, em đang làm tổn thương lòng tự tôn của anh
đấy. Anh đang thành thật bày tỏ với em rằng anh vẫn còn yêu em, hy vọng
hai chúng ta có thể bắt đầu lại, vậy mà em lại tiến cử cho anh một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.