THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 289

Hai cha con đồng thanh kêu oan. Dương Quận thú nói:

- Hiện tìm được tang vật là vòng ngọc ở trong nhà cha con ngươi, sao

còn chối cãi?

Chu Nhị Thúc nghĩ thầm việc mình làm "thần không biết, quỷ không

hay", bèn nói:

- Cậu Chu trước đây thương chúng tôi nghèo khó, nên đem vòng ngọc

tặng cho.

Dương Quận thú nói:

- Cha con nhà ngươi đem bán Chu Nguyên Diệu cho người Hoa đưa

về Quý Châu làm trò, ta đã biết tỏng rồi!

Hai cha con Chu Du Lang nghe những lời đó như sét đánh ngang tai,

kinh hoàng mặt mày xám ngắt, không dám biện bạch gì thêm. Dương Quận
thú nói:

- Đừng che giấu nữa chỉ thêm hình phạt nặng mà thôi!

Du Lang biết sự việc đã bại lộ, đành phải khai thực rằng:

- Vì bị thua bạc nhiều lần, tôi không biết xoay xở ra làm sao. Bỗng

gặp một bạn đánh bạc người Hoa tên là A Thành nói với tôi rằng: "Nếu ông
muốn phát tài, cũng chẳng khó khăn gì đâu". Tôi hỏi cụ thể, Thành nói:
"Khách ở dưới thuyền tôi muốn mua người để làm trò, tuổi từ mười tám trở
xuống. Nếu là trai thì thêm ba mươi lạng bạc một người. Ông dụ họ lên
được trên thuyền, sẽ nhận ngay số bạc đó". Tôi nghĩ: " Ông bác họ mình
chỉ có người con trai duy nhất là anh Chu. Nếu không có anh này thì ít ra
cái gia tài đáng giá hàng vạn quan tiền kia sẽ lọt vào tay mình. Trước mắt
có mối lợi lớn như vậy, việc gì không dám làm!". Thế là đúng vào ngày
mồng hai Tết, tôi thấy anh Chu Nguyên Diệu đang đi một mình giữa đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.