THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 141

Tôi bảo với anh ta: "Giờ cứ tiếp tục chạy thế này sẽ rất bất lợi đối với

chúng ta, hết dầu thì cứ chuẩn bị mà chờ chết, phải tìm một nơi mà cảnh sát
không thể nhúng tay vào được."

Tần Bốn Mắt trầm ngâm một lát: "Có hai nơi có thể trốn, một là đại sứ

quán, hai là Thương hội Hoa kiều. Những cảnh sát này có lớn gan đến mấy
cũng không dám xông bừa vào hai nơi đó."

Vào lúc này, chiếc xe của Mũ Sắt Đen đột nhiên tăng ga đuổi gấp,

thiếu chút nữa là húc xe của chúng tôi văng lên vỉa hè. Tôi nói không còn
nhiều thời gian để lựa chọn nữa, gấp lắm rồi, nơi nào gần hơn chúng ta sẽ
đến nơi đó.

Tần Bốn Mắt hơi đẩy kính mắt lên, nói với hai đứa tôi: "Bám chặt

vào!" Sau đó, anh ta đột ngột đánh cua gấp, lái xe lao thẳng về phía xe cảnh
sát. Tôi nói anh làm gì thế này, anh ta bất đắc dĩ nói: "Không còn cách nào
khác, vừa mới chạy qua mất rồi." Vừa dứt lời, xe của chúng tôi đã đâm rầm
rầm hai cú liền, hất văng chiếc xe cảnh sát chặn trước mặt, chạy vào một
quảng trường được quây xung quanh bằng lưới sắt. Cú đâm đột ngột của
anh ta khiến ngũ tạng lục phủ của tôi xóc lên tận cổ họng, đến khi nhìn tới
Tuyền béo thì đã thấy cậu ta ngã sấp mặt xuống ghế ngồi, bắt đầu văng tục.
Tôi hỏi đây là chỗ nào, Tần Bốn Mắt nới lỏng cà- vạt, thở phào một hơi
dài: "Địa bàn của lão ma cô."

Chúng tôi vừa tắt máy, đã có mười người mặc quần áo rằn ri huỳnh

huỵch chạy ra khỏi khu nhà ở phía bên kia quảng trường. Đúng lúc này, xe
cảnh sát cũng vừa chạy đến nơi. Mũ Sắt Đen không hề lỗ mãng xông thẳng
vào địa bàn người khác giống như chúng tôi, mà ngừng xe lại ngay trước
lưới sắt. Mười mấy cảnh sát xếp thành hàng nấp sau xe cảnh sát, rút súng
chĩa vào chúng tôi. Mũ Sắt Đen đứng đầu hàng, vừa bắn chỉ thiên vừa hô
hào: "Hồ Bát Nhất, các anh đã bị bao vây, không nên chống cự vô vị."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.