THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 148

đêm qua tôi vẫn còn bị Vương lão anh hùng nhốt trong khu nông trại cơ
mà. Việc phóng hỏa thực sự không có liên quan gì tới tôi. Tuy nhiên, tôi đã
từng nghe thấy Trâu Mộng nói, ông già người nước ngoài kia đang nghiên
cứu một thứ gây bất lợi rất nhiều cho hành động tiếp theo của ông chủ, phải
diệt trừ. Cho nên tôi dám khẳng định, có tới tám chín phần mười là vụ việc
ngày hôm qua có liên quan tới bọn chúng."

Tuyền béo vỗ đùi, nhảy dựng lên nói: "Thế này là ổn rồi, chúng ta đã ở

nông trường cả đêm hôm qua, đến lúc sắp sáng mới xuống núi. Chúng ta có
nhân chứng, không cần phải sợ đám cảnh sát kia."

Tần Bốn Mắt gật đầu: "Đúng vậy, các anh có đầy đủ chứng cứ chứng

minh mình không có mặt tại hiện trường, cho dù vụ việc này có bị chuyển
sang toà án cũng không cần phải lo lắng."

Thực ra, tôi chẳng bận tâm một chút nào tới việc bị truy nã cả. Điều

tôi quan tâm hơn cả là mục đích thực sự của đám người mặc đồ đen này.
Mặt nạ của công chúa Inca và tấm bản đồ kho báu của nhà họ Vương gia
chẳng liên quan gì đến nhau; Huống chi, khi xưa đạo trưởng Thái Nhất đã
nói, bản đồ phải phối hợp với chiếc nhẫn thì mới có thể xác định được vị trí
chính xác. Đám người mặc đồ đen kia chỉ lấy mỗi tấm bản đồ thì chẳng có
tác dụng gì. Hơn nữa, ông chủ đứng đằng sau bọn chúng thực ra là thần
thánh nơi nào, tại sao phải trăm phương ngàn kế triệu tập một đám kỳ nhân
dị sĩ để trộm cắp hiện vật được cất giữ trong viện bảo tàng.

Đúng lúc này, Vương Phổ Nguyên đột nhiên nói một câu rất quan

trọng, làm tôi lập tức thấu suốt. Lão hỏi tôi: "Có còn nhớ lão yêu quái đã
chết như thế nào không?"

Ban đầu tôi thực sự không quá để ý liên hệ hai việc này với nhau,

nhưng câu hỏi của Vương Phổ Nguyên dường như đã khơi thông trí não,
giúp tôi thông suốt được mạch suy nghĩ. Tôi vội vàng hỏi Tưởng Bình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.