THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 164

Cành đậu đốt ở dưới nồi,

Hạt đậu ở trong nồi khóc.

Vốn từ một gốc sinh ra,

Sao lại đốt nhau khốc liệt như vậy?

(Tham

khảo

thêm

tại

https://vi.wikipedia.org/wiki/T%C3%A0o_Th%E1%BB%B1c)

Nói xong, lão không cầm được lòng khóc nghẹn ngào. Bởi đã từng

mất đi rất nhiều đồng đội cùng chung chiến hào, cho nên tôi có thể hiểu
được phần nào tâm trạng lúc này của lão, bèn an ủi: "Cụ đã hiểu được nỗi
niềm của đại sư, điều đó đã chứng tỏ mong muốn của người đã thành hiện
thực, nỗi khổ tâm của Đạo trưởng Thái Nhất cuối cùng đã không uổng phí.
Cụ cũng không cần phải quá mức tự trách bản thân. Con người ấy à, tóm lại
là không tránh khỏi phạm sai lầm, phạm sai lầm không sao, quan trọng nhất
là biết mình sai ở đâu, hơn nữa còn phải dũng cảm sửa sai. Đồng chí
Vương kính mến, cụ vẫn là một đồng chí tốt."

Vương Phổ Nguyên nhếch mép, tạo thành một nụ cười mang theo

niềm bi thương khôn tả; Trong nháy mắt, dường như đã trở nên già nua hơn
rất nhiều. Lão sai Đầu Trọc mở máy chiếu, chiếu hình ảnh tấm bản đồ lên
tường, sau đó vung cây trượng, hăng hái nói: "Giờ chúng ta nhằm thẳng
vào khu rừng nhiệt đới này tiến lên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.